Bóng xám chiếm cứ cả bầu trời.
Ánh nắng vẫn có thể xuyên qua khe hở đám mây đen lúc sáng sớm, chỉ một lúc, tầng mây lốm đốm tạo thành một lớp dày, mưa phùn bắt đầu rơi.
Trên thuyền, thuyền phu đứng trong màn mưa, mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính trên mặt, hắn đứng thẳng người chỉ vào ngọn núi thấp phía trước giữa màn mưa mù mịt.
“Đại nhân, trước mắt chính là Sa Hà Sơn, địa thế ở đó cao, thuyền không qua được, ngài phải cưỡi ngựa.”
Vệ Thiệu nhìn về phía Sa Hà Sơn dưới sắc trời ảm đạm;