Nàng không kịp nghĩ nhiều, cây côn khổng lồ màu vàng đã đến đỉnh đầu của nàng, hai tay hóa thành long trảo, nghênh đón.
Một tiếng vang trầm cất lên, thân thể Vương Thanh Linh nhập vào lòng đất, khói bụi đầy trời.
Đúng lúc này, Nham có lẽ cảm ứng được cái gì, thân hình nhoáng lên một cái, một hạt châu khổng lồ màu lam lướt sát qua nó, ngoặt một cái, một lần nữa đập về phía Nham.
Nham vung trường côn màu vàng nghênh đón, va chạm với hạt châu khổng lồ màu lam, truyền ra tiếng kim loại giao kích trầm đục, thân thể nó lùi lại mấy bước.
Một đợt thanh âm sóng triều tận trời vang lên, phạm vi mười vạn ức dặm hóa thành một mảng đại dương mênh mông, sóng to ngập trời.