Nam Cung Vũ Vi nhận được tin tức, ngay lập tức truyền tống tới, nàng hướng về Côn Luân tiên đảo cúi người hành lễ, nói: “Vãn bối Nam Cung Vũ Vi bái kiến Trương tiền bối, không biết Trương tiền bối tới đây, vãn bối chưa tiếp đón từ xa, còn xin tiền bối thứ tội.”
“Làm tốt việc thuộc bổn phận của mình là được rồi, không cần thiết làm ra bộ dạng này.”
Tiếng của Côn Luân Đạo Tổ từ Côn Luân tiên đảo truyền đến.
Nói xong lời này, Côn Luân tiên đảo hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất khỏi chỗ cũ.
Nam Cung Vũ Vi thở phào nhẹ nhõm một hơi, nàng còn thực sự lo lắng cho mình có chỗ nào làm không đến nơi đến chốn, mạo phạm Côn Luân Đạo Tổ.