Hắn lặng lẽ thả lỏng Linh Quan Quyết đang vận ở sau lưng, xem ra đối phương xác thực không có ý đoạt xá.
Lòng phòng người không thể không có (Phòng nhân chi tâm bất khả vô), Trương Cửu Dương đi suốt chặng đường qua, trải qua nhiều hung hiểm như vậy, sớm đã không dễ dàng tin người (khinh tín ư nhân).
"A Di Đà Phật, gặp gỡ là duyên (tương tụ thị duyên), lão nạp để lại cho ngươi một món quà, nốt ruồi vàng trong lòng bàn tay kia, ẩn chứa (uẩn tàng) pháp lực cuối cùng của lão nạp, đủ để cho ngươi mở ra Bất Diệt Kim Thân một lần, dưới Bát Cảnh, không người nào có thể làm bị thương, về phần Bát Cảnh..."
"Lão nạp chưa từng gặp, phải giao đấu mới biết."
Tuy chỉ là một câu nói đơn giản, lại ẩn chứa một loại tự tin khó tả.