TRUYỆN FULL

[Dịch] Tây Du Đại Giải Trí

Chương 178: Hồng Hài Nhi Đánh Thục Sơn

Nguồn: Truyện YY

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

Đám khí xanh xuyên tới đâu, đám đệ tử Thục Sơn kêu một tiếng thảm thiết rồi biến thành cái thây khô tới đó.

Lão tăng giận dữ quát: “Lục Bào!”

Lục Bào, âm thanh như trống chiều chuông sớm vang vọng cả Thục Sơn, đám khí xanh chấn động một cái, đọng lại giữa không trung.

Lão tăng búng tay một cái, một cái lần tràng hạt tỏa ra hào quang kim sắc đánh vào đám khí xanh. Từ bên trong đám khí xanh truyền ra một tiếng kêu. Lục Bào lăn ra từ đám khí, hiện nguyên hình.

Lục Bào cười ha hả, nhìn lão tăng nói: “Ta nên gọi ngươi là Khô Mộc đại sư hay gọi ngươi là Khô Mộc đạo trưởng đây hả lão hòa thượng trà trộn vào đạo giáo?”

Sắc mặt Khô Mộc không hề thay đổi, nói: “Bọn yêu ma các ngươi lại dám bén mảng tới Thục Sơn, hôm nay các ngươi đừng hòng rời khỏi đây!”

Lục Bào cười một cách khiêu khích: “Vậy thử xem!” rồi lao tới chỗ Khô Mộc.

Khô Mộc niệm một câu a di đà phật, khắp người tỏa hào quang kim sắc.

Độc long điên cuồng tàn sát bừa bãi, một đường kiếm quang mọc lên từ Thục Sơn, đâm về phía độc long.

Một tiếng hát cất lên từ Thục Sơn: “Ngự kiếm theo gió tới, trừ ma trong thiên hạ, có rượu ta vui tiêu dao, không rượu ta cũng điên cuồng, một ly uống cạn thiên hạ, hai ly nuốt trọn nhật nguyệt, ngàn ly cũng không say, chỉ có ta Tửu Kiếm Tiên.”

Đám đệ tử Thục Sơn đang kết trận ở dưới, khóe miệng không tự chủ mà co rúm lại. Đây không phải là bài ca của Tửu Tiên Kiếm trong phim hay sao? Ngươi là Túy đạo nhân!

Hai vị cô nương tay cầm kiếm dài, phối hợp cùng với kiếm quang ngang dọc khiến cho lão già lưng gù không còn cách nào chống đỡ, liên tục lùi về phía sau.

Đám người vây quanh Cổ Thần, tăng sĩ có, đạo sĩ có, nam có, nữ có. Hắn không dám tiến thêm bước nào.

Cổ Thần nói: “Được, được, được! Vẫn là đám người Thục Sơn các ngươi có chút bản lĩnh. Vậy thì tới đi!”, nói xong dang hai cánh, đáp xuống như thể ma vương, ép cả đám đệ tử đều lui về phía sau.

Một người hành giả nổi giận gầm lên một tiếng, phất cây mi côn trong tay đánh Cổ Thần. Cổ Thần mở tay nắm chặt. Có tiếng kim loại va vào nhau keng một tiếng. Cây mi côn bị Cổ Thần giữ chắc trong tay. Một vệt máu đen dọc theo mi côn nhanh chóng bay lên, giống như một con rắn độc, cắm xuống cổ tay người hành giả. Người hành giả kêu một tiếng thảm thiết, trong nháy mắt biến thành cái thây khô. Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột. Đám đệ tử xung quanh còn chưa kịp ứng cứu thì người hành giả kia đã chết rồi.

Tề Sấu Minh nhìn các trưởng lão Thục Sơn và cao nhân trong ma giáo đánh nhau, vỗ trán một cái, tức giận nói: “Vậy mà bọn họ lại thực sự kéo tới đây, chỉ vì một chuyện không có thực mà kéo tới đánh Thục Sơn!”, rồi đột nhiên cau mày nói: “Không đúng, bọn họ là tầng lớp trung nhân trong ma giáo.”