CHƯƠNG 418 - THIÊN TAI GIÁNG XUỐNG CHƯƠNG 418 - THIÊN TAI GIÁNG XUỐNG Di tích hoang tàn, tượng Phật đổ nát, xương trắng chồng chất...
Đã in dấu trận chiến đấu khốc liệt năm đó, một trận âm phong thổi qua những tiếng nức nở vang lên, càng làm cho nơi này có vẻ tịch mịch thê lương.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Đám xương cốt của tăng nhân chậm rãi đứng lên khỏi mặt đất, bẻ lại xương đầu lâu bị nghiêng lệch, trong mắt lập loè lửa tím.
Đột nhiên nhận được mệnh lệnh, đám thi yêu bước đi những bước cứng đờ, đi về hướng đỉnh Bồ Đề. Lần này không phải đến để quỳ lạy tụng kinh, mà là đi giết chóc, đi phóng thích sự đau đớn vặn vẹo trong thần hồn.