CHƯƠNG 297 - ĐỘNG THIÊN CÔN LUÂN (1) CHƯƠNG 297 - ĐỘNG THIÊN CÔN LUÂN (1) Một năm sau.
Chu Khang ba quỳ chín lạy, linh quang lấp lánh đưa hắn ra khỏi trận pháp.
"Tiên trưởng, tại sao lại không truyền cho hắn võ đạo, sử sách?"
Mặt nhóc con Linh Sâm lộ vẻ nghi ngờ, nói: "Ta thấy hắn trời sinh bấtp hàm, lại là người mang theo đại khí vận, cho dù không đến Côn Luân sơn, chắc chắn cũng sẽ gây nên một trận phong ba lớn."
"Truyền cho hắn võ đạo thì sao chứ, mấy trăm năm sau vẫn là những năm cuối cùng của vương triều, hưng thịnh thì bá tánh khổ, bại vong bá tánh cũng khổ!"