Lục Trường An ở trang viên Sơn Thủy, tuổi tròn hai trăm mười lăm.
Mấy tháng qua, rất ít khi nhìn thấy bóng dáng của Địa Nham Thử, quả thực vui đến quên cả trời đất.
Trở về nhà hai lần, hiếu kính cho Lục Trường An một chút khoáng sản linh vật.
Cho dù không có cố định tu luyện trên linh mạch tam giai, tốc độ tu luyện của Địa Nham Thử vẫn không chậm lại chút nào, thậm chí còn nhanh hơn một chút.
Lục Trường An đoán chừng con chuột này ăn trộm không ít thu hoạch, mở một mắt nhắm một mắt cho qua.