Theo ánh mắt của hắn nhìn lại, ngoài trăm dặm, một con tử xà đang nhanh chóng bay tới.
Phương Vọng quan sát chiến trường bao la phía trước, phía trên hoang nguyên khôn cùng, khắp nơi là bóng dáng của tu sĩ đang chiến đấu, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Đuổi kịp rồi!
Phương Vọng không hy vọng kịp thời đuổi tới ở thời khắc ngàn cân treo sợi tóc. Điều đó có ý nghĩa cục diện đã đến tình trạng sắp sập bàn, cũng có ý nghĩa đã rất nhiều người hi sinh.
Bây giờ vẫn có rất nhiều đồng môn đang ra sức chém giết, nói rõ còn chưa tới thời điểm thật sự tuyệt vọng.
Phương Vọng nâng tay phải lên, ngưng tụ ra Thiên Cung kích, ánh mắt nhanh chóng bắt được bóng dáng đệ tử Thái Uyên môn.
“Nên đại khai sát giới!”
Phương Vọng dứt lời, Tiểu Tử tăng tốc, làm hắn áo trắng tung bay theo gió càng thêm kịch liệt.
Hắn chú ý tới phía trước có vài chục tên ma tu đang vây công mười hai đệ tử Thái Uyên môn, đệ tử Thái Uyên môn đau khổ chèo chống, không ngừng tăng thêm vết thương mới.
Phương Vọng ném mạnh Thiên Cung kích.
Ngự Kiếm thuật đại viên mãn!
Thiên Cung kích đánh tới với cực kỳ tốc độ khủng khiếp, đám ma tu hình như phát hiện được gì, vô thức quay đầu nhìn lại.
Phụt!
Lồng ngực một ma tu trực tiếp bị Thiên Cung kích xuyên thủng, máu tươi vẩy ra, thân thể của hắn vỡ thành hai mảnh!
Vị ma tu kế tiếp thậm chí không kịp thấy rõ Thiên Cung kích thì đã đi theo gót đồng môn, bị Thiên Cung kích cường thế chém ngang lưng.
Quá nhanh!
Đám ma tu liên tiếp bị giết chết, chỉ có số ít ma tu đã đạt tới Linh Đan cảnh tầng năm trở lên mới miễn cưỡng thấy rõ. Bọn họ sợ tới mức lập tức nhảy lên tránh né, nhưng tốc độ của bọn họ há có thể theo kịp Thiên Cung kích được.
Một ma tu Linh Đan cảnh cầm bảo linh bản mệnh trong tay, đây là một cái gương đồng, mặt gương bắn ra ánh sáng mạnh, hình thành vòng bảo vệ cứng rắn, bảo vệ thân xác của hắn.
Ầm!
Cả người lẫn gương của ma tu Linh Đan cảnh kia trực tiếp bị Thiên Cung kích đánh thành sương máu.
Ngang ngược!
Tàn nhẫn!
Mười hai tên đệ tử Thái Uyên môn đều nhìn ngơ ngác, ánh mắt của bọn họ vô thức nhìn về phương hướng Thiên Cung kích đánh tới.
“Là Phương Vọng! Đại sư huynh đến rồi!”
Một đệ tử mừng rỡ như điên kêu lên, những người khác cũng phấn chấn theo, tất cả đều nhận ra thân phận của Phương Vọng.
Tiểu Tử trực tiếp lướt qua đỉnh đầu bọn họ. Phương Vọng nâng tay phải lên, Thiên Cung kích bay trở về trong tay hắn. Từng cỗ thi thể rách nát từ trên trời giáng xuống, máu vẩy mặt đất, một màn này khiến mười hai tên đệ tử Thái Uyên môn thấy mà trợn cả mắt.
Mười mấy tên ma tu mạnh mẽ làm bọn họ cảm thấy tuyệt vọng cứ bị Phương Vọng giải quyết như vậy?
Thiên Cung kích vừa ra, không đến năm nhịp thở, tất cả ma tu vây quanh bọn họ đều bỏ mình. Trong đó có một số người phản ứng cực nhanh, nhưng vẫn bị giết chết trong quá trình chạy trốn.
Tu vi chênh lệch quá lớn, đám ma tu căn bản không ngăn cản được!
Phương Vọng xách Thiên Cung kích, chỉ về cột khí màu máu phía xa, mở miệng nói: “Bay đến chỗ đó đi.”
Tiểu Tử lập tức tăng tốc, thân rắn khổng lồ vặn vẹo giống như một con Tử Long ngao du chân trời.
Sự xuất hiện của bọn họ rất nhanh đã hấp dẫn sự chú ý của đám ma tu Xi Ma tông, lúc này có một ma tu Huyền Tâm cảnh đánh tới, tay nàng cầm một khăn dài, vung ra mà đánh. Linh lực hóa thành từng cột sấm sét màu trắng dọc theo khăn dài xông ra, lập tức khuếch tán, mấy trăm cột sấm sét giống như thiên la địa võng nhào về phía Phương Vọng.
Phương Vọng căn bản không nhìn nàng, buông tay phải ra, Thiên Cung kích bùng nổ với tốc độ kinh khủng mà mắt thường không cách nào bắt giữ được đánh tới, kình phong dấy lên làm áo trắng của Phương Vọng tung bay rung động.
Thiên Cung kích hóa thành một tia sáng sắc lạnh, cường thế xé nát sấm sét dọc đường.
Nữ ma tu trừng lớn đôi mắt, hai tay thi pháp theo ý thức, nhưng Thiên Cung kích thật sự quá nhanh!
Ầm!
Sương máu nổ tung, Thiên Cung kích trôi nổi bay lên, vạch ra một đường vòng cung hoàn mỹ trên không trung rồi lại rơi vào trong tay Phương Vọng một lần nữa.
“Công tử, bây giờ ngài giết Huyền Tâm cảnh hoàn toàn như giết gà giết chó! Quá dễ dàng!”
Tiểu Tử phấn chấn nói, giọng điệu tràn ngập sùng bái, Phương Vọng nghe thấy, nhếch miệng lên.
Ngoại trừ áp chế tu vi thuần túy, hắn còn sử dụng Ngự Kiếm thuật đại viên mãn!
Trong lúc Huyền Tâm cảnh, nếu hắn ra tay hết sức, có thể miểu sát Ngưng Thần cảnh, bây giờ đạt tới Ngưng Thần cảnh, đối mặt Huyền Tâm cảnh, đương nhiên là nhất kích tất sát!
Thân thể Tiểu Tử rất khổng lồ, lại thêm biểu hiện chiến đấu của Phương Vọng vô cùng khoa trương, dẫn tới càng ngày càng nhiều người hướng ánh mắt tới.
“Là Phương Vọng sư huynh!”
“Thiên Nguyên Kiếm Thánh đến rồi!”
“Ha ha ha, ta biết chưởng môn sẽ khiến đại sư huynh đến đây mà, Xi Ma tông chết chắc rồi!”
“Gì, người nọ chính là Phương Vọng của Thái Uyên môn các ngươi à?”
“Không sai, chính là hắn, hắn thậm chí không cần rút kiếm, hắn có thực lực thay đổi càn khôn!”
Các đệ tử Thái Uyên môn hưng phấn la lên, khiến các đệ tử Thiên Xu giáo, Huyền Hồng Kiếm tông gần đó cũng biết được thân phận của Phương Vọng.
Các đệ tử hai giáo khác biết được Phương Vọng đến, cũng rất phấn chấn. Cho dù không thuộc về cùng một giáo phái, nhưng bọn họ cũng tràn ngập sùng bái, kính ngưỡng với Phương Vọng, vì Phương Vọng đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi, đại biểu cho thiên tư mạnh nhất Tu tiên giới Đại Tề.
Tiểu Tử mau chóng đuổi theo, những nơi đi qua, sĩ khí ba giáo phái chính đạo tăng vọt.
Phương Vọng lại không nghĩ tới thanh danh của mình đạt tới loại trình độ này. Đệ tử Thái Uyên môn phấn chấn thì cũng thôi đi, các đệ tử Thiên Xu giáo, Huyền Hồng Kiếm tông cũng như được tiêm máu gà theo, làm hắn cảm thán trong lòng chính mình thật lợi hại.
Đám người Cố Ly, Lý Ngu đang chiến đấu phát giác ra điều gì, dùng khóe mắt liếc đến. Lúc bọn họ nhìn thấy Phương Vọng trên đỉnh đầu Tiểu Tử, tất cả đều lộ vẻ mặt vui mừng khôn xiết.