TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên

Chương 130: Hào quang vạn trượng, thần long hiện thế. (2)

Các đệ tử xung quanh đài đấu pháp cũng thay đổi sắc mặt, bọn họ cảm nhận được bảo linh bản mệnh của mình bồn chồn bất an. Cũng may, đài đấu pháp có trận pháp ngăn cách, không để bảo linh bản mệnh của bọn họ mất khống chế.

“Dị tượng năm đó không phải là vì hắn tạo nên Thiên Nguyên bảo linh đấy chứ?”

Có người không nhịn được hoảng sợ nói. Mười sáu năm trước, bảo linh bản mệnh của đệ tử toàn tông mất khống chế bay ra bên ngoài thân thể, run rẩy bất an, sao bọn họ có thể quên nổi chuyện này?

Lục Viễn Quân lộ sắc mặt nghiêm nghị, sắc mặt của hắn thoạt nhìn không khác nét mặt của các đệ tử xung quanh, nhưng sát ý trong lòng hắn đã bành trướng.

Hắn cảm nhận được mối uy hiếp đến từ Phương Vọng, mà còn rất mãnh liệt!

Hắn nghĩ tới Triệu Chân, nếu như Phương Vọng vượt qua hắn, lại biết chân tướng năm đó, thì thật sự có thể bỏ qua cho hắn sao?

Mặc dù chỉ tiếp xúc với Phương Vọng mấy lần, nhưng hắn phát hiện Phương Vọng khác với đại đa số tu sĩ, sẽ không vì lợi ích mà nóng lòng quy hàng. Có lẽ đây chính là thiên tài, không cần dựa vào người khác.

Phương Vọng một tay cầm kích, áo bào bay phất phới, khí thế như hồng, hắn bễ nghễ thiên tài xung quanh, mở miệng nói: “Các vị, sao không xưng tên ra, trận chiến ngày hôm nay cũng coi như lần giao thiệp đầu tiên, hi vọng có thể không đánh nhau thì không quen biết, cùng đi con đường trường sinh.”

Hắn muốn tranh, thì phải tranh đến quang minh chính đại!

Nhưng hắn cũng không hi vọng vì cuồng mà kết thù.

Nghe vậy, sắc mặt mười ba vị thiên tài hòa hoãn. Bọn họ có thể hiểu được sự ngông cuồng của Phương Vọng. Nếu bọn họ có Thiên Nguyên bảo linh, nhất định còn cuồng hơn, nhưng Phương Vọng hiện tại chủ động lấy lòng, bọn họ sao có thể cự tuyệt?

Chớ nhìn bọn họ phẫn nộ, thật ra bọn họ cũng rõ ràng, Phương Vọng có được Thiên Nguyên bảo linh sớm muộn gì cũng sẽ trở thành truyền thuyết bọn họ không thể với tới.

“Xích Dương giáo, Đường Khôn!”

“Xi Ma tông, Lý Lập Sinh!”

“Đệ tử Kiếm Thánh, Tùng Kình Uyên!”

“Thái Thanh môn, Lục Tầm Phong!”

“Thiên Xu giáo, Mạc Bắc!”

Từng người từng người thiên tài tự báo tên gọi. Đợi đến khi tất cả mọi người nói xong, Phương Vọng lại bay lên, một tay cầm kích, hắn bay lên giữa không trung.

Mười ba tên thiên tài vô ý thức giương mắt nhìn về phía hắn.

“Mười năm trước, ta tập được một tuyệt học ở Đại Thánh Động Thiên, bây giờ miễn cưỡng nhập môn, vừa lúc biểu hiện ra với các vị.”

Phương Vọng nhìn xuống bọn họ, nói bằng giọng điệu bình tĩnh. Lời vừa vang lên, từng sợi khí kình xuất hiện quanh người hắn, nhanh chóng lượn vòng, ngưng tụ ngưng thực, rồi ngưng thành một cái đầu rồng to lớn.

Cửu Long Thần Biến quyết, Khí Long!

Quảng Cầu Tiên ngẩng đầu nhìn lại, chau mày, hắn cũng hiếu kì Phương Vọng tập được tuyệt học gì.

Trước mắt bao người, Khí Long quanh thân Phương Vọng cấp tốc ngưng thực, ngay cả râu rồng, mắt rồng cũng trở nên sinh động như thật, giống như long hồn phụ thể.

Hình Long!

Ngay sau đó, Hình Long bắn ra ánh sáng trắng, lột xác thành Bạch Long!

Thấy cảnh này, Quảng Cầu Tiên, phong chủ chín mạch chợt thay đổi sắc mặt, hình như nghĩ đến điều gì, mặt lộ vẻ vẻ không thể tin nổi.

Phương Vọng thả người vọt lên một lần nữa. Đầu rồng ban đầu, theo hắn bay lên, đầu rồng cũng bay lên, thân long kéo dài ra phía dưới, giống như một con thần long từ vũ trụ song song “xuyên qua không gian” mà đến. Đợi tới khi hắn bay cao tới trăm trượng trên không, một con Bạch Long thần tuấn dài đến hai mươi trượng đứng ngạo nghễ giữa không trung, quan sát đài đấu pháp.

Cửu Long Thần Biến quyết!

Bạch Long chiếm cứ trên không trung, Phương Vọng ở trong đầu rồng giống như Long Thần, ánh mắt hờ hững nhìn xuống mười ba vị thiên tài phía dưới.

Đây là hắn lần đầu tiên thi triển Cửu Long Thần Biến quyết trước mặt mọi người. Trước kia không dùng là sợ hoài bích có tội, bây giờ hắn đã có lực lượng nhất định, mặc dù không dám xưng là vô địch, nhưng thích hợp biểu hiện ra sự mạnh mẽ của mình, có thể tránh khỏi càng nhiều phiền phức.

Nếu Thiên Nguyên bảo linh của hắn đã bại lộ, vậy hắn muốn nói cho thế nhân, hắn đã trưởng thành!

Ai dám dùng Phương gia đi mưu hại hắn, phải ước lượng mình có đủ tư cách hay không trước đã!

Tất cả mọi người bị Cửu Long Thần Biến quyết rung động, Bạch Long do Phương Vọng biến thành cũng không chỉ rung động trên thị giác, mà còn có một luồng khí thế mạnh mẽ, cho dù cách trận pháp, cũng có thể làm cho các đệ tử bên ngoài cảm nhận được.

Mười ba vị thiên tài phía dưới lại càng như vậy, tất cả đều như gặp kẻ địch lớn, một số người thậm chí bắt đầu đổ mồ hôi trán.

“Cùng tiến lên, chúng ta liên thủ, chưa chắc sẽ thua hắn, tuyệt học càng mạnh mẽ thì tiêu hao càng nhiều linh lực!”

Liễu Quân của Huyền Hồng Kiếm tông trầm giọng nói. Hắn lập tức kéo cung, kéo một phát căng tròn, linh lực hội tụ thành một mũi tên, chỉ Phương Vọng trên không trung phía xa.

Những thiên tài khác dồn dập khởi động bảo linh bản mệnh, thi triển pháp thuật mạnh nhất của mỗi người.

Ánh mắt Phương Vọng ngưng lại, hắn bỗng nhiên phủ phục xuống phóng đi, long ngâm không trung, Bạch Long dài hai mươi trượng đáp xuống, mang khí thế giống như trời sập!

Thật nhanh!

Đồng tử Tùng Kình Uyên co rụt, hắn âm thầm kinh hãi. Phản ứng của hắn là nhanh nhất trong đám người, thân hình hắn xê dịch khỏi chỗ cũ, nhanh chóng thi triển kiếm chiêu, giống như vạch ra năm phân thân, cùng nhau nhấc kiếm chỉ lên trời mà chém, kiếm ý ngút trời.

Liễu Quân nghiêng người, nửa người trên chỉ lên trời, nổi giận bắn cung, mũi tên linh lực biến thành hóa thành một luồng ánh sáng chói, mãnh liệt như tật lôi.

Tuyệt học của những thiên tài khác cũng có thanh thế to lớn, chủ thành tông môn rung động vì đó.

Bạch Long giận mà xông xuống, dùng tư thái cường thế tuyệt đối xé nát tất cả công kích. Lúc sắp rơi xuống đất, nó bỗng nhiên thay đổi phương hướng bắn thẳng đến Liễu Quân.