Hắn mặc cẩm y tinh xảo, tay cầm quạt xếp, phong độ nhẹ nhàng, thoạt nhìn không đến ba mươi tuổi. Hắn lựa chọn ngồi xuống bên bờ hồ đối diện Lam Tâm tiên tử. Lúc này, bốn người vừa lúc hình thành thế bốn góc.
Tiêu Thần và Lương Tầm Thu rất quen. Hai người trò chuyện rất quen thuộc, hắn thậm chí còn giới thiệu Phương Vọng cho Lương Tầm Thu.
Biết được thân phận của Phương Vọng, Lương Tầm Thu liền liên tiếp nhìn về phía Phương Vọng, nhưng Phương Vọng không quá muốn đáp lời, cho nên hai người chỉ lên tiếng chào hỏi.
Tiêu Thần và Lương Tầm Thu trò chuyện trong chốc lát, rồi mỗi người tự bắt đầu tu luyện.
Tiểu Tử truyền âm hỏi: “Chủ nhân, hai người bọn họ có thể liên thủ hay không?”