Đã có mục tiêu càng cao hơn rồi, như vậy nhiệm vụ leo tòa nhà CCTV tối hôm nay Nhâm Hòa cũng đã không còn để ở trong lòng nữa, hắn nhanh chóng lái xe đi về phía tòa nhà, hiện tại là 1 giờ sáng, hắn cũng không tin giờ này vẫn còn người ở lại tăng ca!
Quả nhiên thời điểm tới dưới tòa nhà, tất cả đèn điện đều đã dập tắt, Nhâm Hòa nhanh chóng lấy từ trên xe đôi giày nhẹ chuyên môn leo núi, lực ma sát lớn hơn so với bình thường, còn rất thuần thục đeo túi magie lên vị trí thích hợp nhất trên eo, chỉ cần duỗi tay ra là có thể lập tức chạm vào được.
Nhiệm vụ leo tòa nhà này so với trong tưởng tượng thì phải đơn giản hơn một chút, bởi vì có nhiều kết cấu nhô ra bên ngoài, có thể vừa vặn để đặt chân mượn lực.
Yêu cầu duy nhất cần chú ý chính là độ cao của nó, tay không leo lên tòa nhà hơn hai trăm mét thì điều cần phải chú ý nhất chính là thể lực, phải biết rằng trước đó tòa nhà mà hắn leo cao nhất chính là tòa khách sạn lớn ở Lạc thành, tổng độ cao cũng chỉ có 89 mét mà thôi,
Nhưng mặc dù là 89 mét cũng làm hắn có chút cảm giác mệt mỏi, tuy không đến mức là không thể tiếp tục leo, thậm chí hắn cảm giác lúc đó vẫn còn sức leo lên hơn 100 mét cũng được. Chỉ là Nhâm Hòa không có chắc chắn nếu như tiếp tục đề cao cực hạn bản thân, liệu có thể mắc sai lầm do thể lực không chống đỡ nổi không?
Có ngươi luôn suy nghĩ rằng thể thao là một chuyện rất đơn giản, môn điền kinh chẳng qua chỉ là luyện tập tốc độ mà thôi, loại chuyện dùng tay không leo trèo này nếu như luyện tập thuần thục thì kể cả bò cao cũng sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng mà sự thực không phải như thế, dưới tình huống cơ thể mệt mỏi, không chỉ cơ bắp phải chịu ảnh hưởng mà cơ năng thân thể, bao gồm cả tốc độ phản ứng và độ tinh chuẩn cũng ảnh hưởng.
Vạn nhất đang leo tay không bỗng xuất hiện sai lầm do quá mệt mỏi thì không quan tâm là 100 mét hay 200 mét, chỉ cần rơi xuống thì đó chính là vạn kiếp bất phục.
Cho nên khi Nhâm Hòa lấy đồ trong xe ra còn đặc biệt mang thêm ba khối chocolate nữa, đây chính là phòng ngừa thể lực của chính mình không thể chống đỡ nổi, lúc đó có thể bổ sung kịp thời.
Tuy rằng hắn biết sau khi có thể chế đánh giá trình độ hoàn thành nhiệm vụ, nếu như chính mình dừng lại quá lâu để bổ sung thể lực thì chắc chắn sẽ vô duyên với đánh giá hoàn mỹ, mà rất có khả năng chỉ dừng lại là đánh giá tốt đẹp mà thôi.
Đánh giá trung bình kém là không đến mức, Nhâm Hòa đã tính toán, đánh giá trung bình kém là chỉ những phương thức đầu cơ trục lợi để hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
Tuy rằng đánh giá tốt đẹp không có khen thưởng định hướng nhưng vẫn là mạng nhỏ quan trọng hơn một chút, nếu như chính mình thực sự không cố gắng được nữa thì ăn chocolate là điều tất yếu.
Nhâm Hòa làm một vài động tác đơn giản nóng người, sau đó không chút do dự nào mà hướng về phía trước bò đi!
Leo nhà mùa đông cùng với mùa hè có khác biệt, mùa đông tường nhà lạnh băng thấu xương, cái loại lạnh giá này làm người khác nghĩ cũng không nghĩ chạm vào. May mắn thời điểm lúc trước hoàn thành nhiệm vụ không phải là ở Đông Bắc, bằng không sau khi hoàn thành nhiệm vụ đoán chừng đôi tay mình cũng phế mất, lúc đó thì còn khác nào giết hắn!
Cho nên sau khi nghĩ thông suốt thì Nhâm Hòa liền thề, thời điểm mùa đông nhất định phải cố gắng né tránh ba tỉnh miền Đông Bắc, để phòng ngừa Hệ Thống Thiên Phạt bị tâm thần sẽ đột nhiên tuyên bố nhiệm vụ….
Không đúng, không riêng gì ba tình ở Đông Bắc vào mùa đông, mà là phải tận lực không được ở lại bất kỳ nơi nào khi có thời tiết cực đoan ác liệt……..
Dựa vào cái tính tình của Hệ Thống Thiên Phạt, đoán chừng đối phương ước gì chính mình đông lạnh đến chết mới chịu.
Hiện tại là mùa hè, cái này không giống nhau, cho dù là nóng cũng không quan trọng, kể cả tay có ra mồ hôi thì cũng đã có bột Magie rồi, không cần lo lắng chuyện khác, hơn nữa vì để phòng ngừa mồ hôi trán sẽ rơi xuống làm mờ ánh mắt của hắn, hắn còn đặc biệt thoa một lớp bột magie mỏng lên trán, hơn nữa còn mang theo kính bảo vệ mắt nữa.
Nhâm Hòa bò về phía trên, lần này hắn cực kỳ chú ý khe hở có thể nghỉ ngơi giữa các tầng, cố gắng điều chính hô hấp của mình về trạng thái tốt nhất, suy cho cùng cách nhiệm vụ leo 200 mét vẫn còn xa.
Đêm hè không khi ướt át lại ấm áp, giống như là một cái lồng to lớn ở trên không trung vậy, đối với Nhâm Hòa mà nói giờ khắc này thế giới cực kỳ yên tĩnh, mọi người đều sắp đi vào giấc ngủ hoặc là đang mơ một giấc mộng đẹp rồi, mà hắn còn đang tiếp tục khiêu chiến cực hạn!
Thời điểm Nhâm Hòa bò được một nửa, lúc này hắn đang nắm vào phần nhô ra của tòa nhà chậm rãi thở dốc, cả người đều gắt gao dán chặt vào cửa chính không có chút khe hở nào, hơn một trăm mét đã làm cho hắn có chút mỏi mệt rồi. Hắn muốn lấy thanh chocolate ra ăn nhưng khi cho tay gần miệng túi thì ngừng lại, nếu ăn thì sẽ hạ thấp đánh giá nhiệm vụ, kể cả nếu ăn thì cũng không phải là hiện tại, ít nhất phải chờ tới khi thể lực mình đạt tới cực hạn.
Tiếp tục hướng về phía trước bò đi, Nhâm Hòa cuối cùng ngừng lại ở nơi trên dưới 180 mét, cũng chính là đũng quần của tòa nhà quần đùi vậy…..
Lúc này Nhâm Hòa đổ mồ hôi đầm đìa như vừa mới tắm vậy, hắn cảm thấy chính mình cực kỳ may mắn khi mang theo kính bảo vệ mắt, bằng không kể cả khi đã thoa một lớp bột magie cũng không có tác dụng. Suy cho cùng độ thấm hút nước của bột magie cũng có giới hạn, lúc này trên trán lớp bột cũng từ từ trượt xuống theo mồ hôi.
Nếu không phải mang kính bảo vệ mắt thì nói không chừng bột magie nay sẽ chảy hết vào trong mắt…….
Lúc này trên mặt của Nhâm Hòa trắng bệch, còn khó coi hơn là tờ giấy, hắn quyết định cần phải ăn chocolate, nếu hiện tại không bổ sung thể lực thì nhiệm vụ kế tiếp rất có khả năng xuất hiện sơ suất, bởi vì hắn nhạy bén cảm giác được cơ bắp đã có một chút run rẩy.
Cái này không phải nói rằng lực lượng của hắn sắp hao hết mà là những thao tác tiếp theo sẽ rất có khả năng xuất hiện sai lầm, Nhâm Hòa không muốn vì một cái đánh giá hoàn mỹ mà đánh đổi tính mạng.
Không thể không nói thân thể của Nhâm Hòa hiện tại đã tiếp cận hoàn mỹ, hơn nữa đối với hắn mà nói, lực lượng cơ bắp đều là do Hệ Thống Thiên Phạt thăng cấp, mà dáng người của hắn vẫn cứ cân xứng.
Trong tương lai cũng sẽ mang lại tác dụng khi ở trên đỉnh núi tuyết, bởi vì thời điểm ở độ cao nhất đinh, mỗi một phần trọng lượng cơ bắp đều phải tiêu hao lượng dưỡng khí tương ứng. Cơ bắp càng nhiều thì lượng oxy tiêu hao càng lớn! Ở địa phương núi cao, điều quan trọng nhất là phải rèn luyện lực lượng bộc phát của cơ bắp mà không phải số lượng cơ bắp, kẻ có nhiều cơ bắp ở đó không hề có bất luận ưu thế gì cả.
Đương nhiên những cái đó vẫn còn quá xa, Nhâm Hòa ngừng lại thân thể lấy thanh chocolate ra, dùng răng và tay xé mở lớp vỏ rồi bắt đầu nhấm nuốt.
Một bên ăn chocolate một bên nhìn xuống toàn cảnh Kinh Đô trong khi cơ thể vẫn treo leo ngoài tòa nhà, đây cũng coi như là một loại thú vị đi…..
Nhưng mà lúc này Nhâm Hòa còn không có chú ý rằng bên trong tòa nhà đang có một chú bảo vệ đang cầm đèn pin trên tay tuần tra, Nhâm Hòa chỉ suy nghĩ tòa nhà tan tầm nhưng lại không có suy nghĩ tới nơi này đều sẽ có bảo vệ tuần tra.
Trong tình huống bình thường bảo vệ trực đêm sẽ được yêu cầu tuần tra một vòng tòa nhà mỗi giờ, cái này chưa hẳn là đề phòng trộm cướp, còn có khả năng là đề phòng rò rỉ điện hỏa hoạn!
Ánh mắt chú bảo vệ nhập nhèm đi về phía văn phòng, nhưng mà ngay sau khi bước chân vào thì hắn bỗng nhiên ngừng lại, bên ngoài tường kính là một thân ảnh dán sát vào, làm cho văn phòng như khóac lên một tầng lụa màu bạc mỏng……
Chỉ là hắn bỗng nhiên phát giác có chút không thích hợp, bên ngoài tường kính sao lại có thứ gì đó được! Mà lại là vật sống!
Chú bảo vệ lúc này chiếu đèn pin trong tay về phía mặt của Nhâm Hòa! Gương mặt trắng bệch đang chảy mồ hôi nhễ nhại cuốn trôi lớp bột magie trên trán, làm cho gương mặt càng trở nên trắng bóng như quái vật phim kinh dị vậy, còn có Nhâm Hòa đang nhấm nuốt đồ ăn trên miệng…..
Con mẹ nó……..