TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 165: Khăn quàng đỏ quật khởi

Chu Vô Mộng quen biết hiệu trưởng trường Tứ Trung? Mà lại còn là bạn học cũ? Cái này quả thực là kinh hỉ ngoài ý muốn mà, trước đó Nhâm Hòa còn đang suy nghĩ không biết Chu Vô Mộng có thể giúp hắn lấy được giấy mời nhập học của Tứ Trung hay không.

Suy cho cùng nếu chính hắn tự đi nói chuyện thì không có tác dụng mấy, có chút người không phải có tiền là giao động được, hơn nữa hiện tại Nhâm Hòa cũng không có bao nhiêu tiền……

Hiện tại xem như đã giải quyết một vấn đề trong lòng, vấn đề khó nhằn mà Tô Như Khanh thiết lập xem như cũng đã giải quyết, tâm tình hiện tại của Nhâm Hòa đã hoàn toàn thông suốt rồi, bất quá hiện tại hắn không thể lộ ra được, kể cả chuyển trường qua đó cũng phải giữ bí mật.

Bằng không ai biết được Tô Như Khanh sẽ lại nghĩ ra thủ đoạn gì cũng không chừng? Đừng kiểu chính mình vừa mất biết bao công sức chuyển trường kết quả người ta lại đưa Dương Tịch đi du học, mặc dù chính mình cũng không phải không thể đi qua, nhưng vấn đề là quá rắc rối!

Hơn nữa hiện tại chính mình cũng không có quen biết bạn bè nước ngoài….

Cho nên điều cần thiết mà chính mình phải làm chính là cố gắng điệu thấp, phải làm cho mẹ vợ tưởng rằng chính mình vẫn còn ở Lạc thành học tập, Nhâm Hòa nghĩ vậy thì cảm thấy vui vẻ. Chỉ có Tô Như Khanh tới bây giờ còn chưa biết, nguyên bản có thể nhẹ nhàng buông xuống chuyện yêu đương của Dương Tịch, ngược lại càng thêm nguy hiểm, địch nhân trực tiếp từ chỗ sáng chuyển vào chỗ tối!

Tuy rằng Nhâm Hòa không thể đối mặt chính diện với Tô Như Khanh nhưng vẫn có thể đấu trí đấu dũng!

Lúc gọi điện thoại Chu Vô Mộng còn nhắc nhở Nhâm Hòa, sắp tới chính là tuyển chọn diễn viên Côn Luân, nhắc nhở hắn phải đến đúng giờ đừng để cho mọi người mất công chờ. Đến lúc đó Chu Vô Mộng cũng đại biểu quỹ Thanh Hòa, tập đoàn báo chí Kinh Đô cho ra mắt “Truy phong tranh”, vẫn là con đường cũ, bản quyền để vào tài sản của quỹ Thanh Hòa, sau đó Nhâm Hòa làm người đại biểu pháp lý của quỹ Thanh Hòa tới tập đoàn báo chí Kinh Đô ký bản quyền trao hợp đồng.

Nhâm Hòa còn đặc biệt nhắc nhở Chu Vô Mộng: “Quyển sách ‘Truy phong tranh’ này, thực tế nếu ra mắt từ trong nước sẽ khá chậm, không bằng trực tiếp phiên dịch ra tiếng nước ngoài rồi công bố, như vậy danh tiếng tổng thể sẽ cao hơn so với chỉ trong nước!”

Nếu “Truy phong tranh” là do một tác giả mới viết ra thì Chu Vô Mộng tuyệt đối sẽ không suy xét đề nghị của hắn, bởi vì quá mạo hiểm. Nhưng mà Nhâm Hòa thì khác, hắn đã dùng thực lực để chứng minh, tựa hồ phương án này có thể làm.

Sau khi tắt máy thì Nhâm Hòa bắt đầu suy nghĩ việc vào Kinh học tập, tựa hồ đã không còn chướng ngại gì cả, nếu như có chướng ngại thì chỉ có cha mẹ hắn. Nhưng đối với bọn họ mà nói, hắn chính là trạng nguyên của Lạc thành, có thể nhận được giấy mời nhập học của Tứ Trung cũng có thể hiểu được, hơn nữa bọn họ khẳng định sẽ vui vẻ cho chính mình học tập ở môi trường tốt hơn.

Nghĩ được như vậy hắn cảm thấy chướng ngại cuối cùng cũng đã biến mất, chính mình hiện tại có thể ngủ ngon rồi.

Còn về nhiệm vụ leo lên tòa nhà CCTV thì sau khi chính mình nghỉ ngơi dưỡng sức rồi tính tiếp, dù sao còn một tuần thời gian, hơn nữa bột Magie đang có sẵn trên xe tùy thời đều có thể bắt đầu làm nhiệm vụ. Về thời gian làm nhiệm vụ thì lựa chọn ban đêm không có người, suy cho cùng hắn có siêu thị giác nên không có chướng ngại gì vào ban đêm, nếu ban ngày rất dễ dẫn tới cảnh sát, lúc đó yêu cầu phụ huynh tới nhận người thì xấu hổ…..

Cha mẹ hắn hiện tại còn chưa biết con trai của hai người không còn ở Lạc thành nữa, trong suy nghĩ của bọn họ, trong túi của hắn không có tiền thì có thể chạy đi đâu chứ? Cho nên bọn họ căn bản chưa từng lo lắng qua chuyện này….

Buổi tối ngủ Nhâm Hòa nằm mơ, trong mơ hắn dẫn Dương Tịch đi nhảy dù, hai người nhảy chung một cái dù, thân thể dựa cả hai dựa vào nhau Dương Tịch ở trong lòng hắn, hai người bay tự do tự tại ở trên trời.

Chỉ là ngay lúc này bỗng nhiên có âm thanh ầm vang từ trên trời truyền tới, đó chính là âm thanh của Hệ Thống Thiên Phạt: “Trừng phạt ký chủ bệnh liệt dương 3 năm!”

Ối mẹ ơi! Nhâm Hòa lập tức mở mắt nhảy dựng lên!

May mắn chỉ là giấc mơ! Sau khi tỉnh táo, Nhâm Hòa mới cảm thấy điều mà hắn cần lo lắng nhất tuyệt đối không phải mẹ vợ, mà là Hệ Thống Thiên Phạt!

Mấy ngày này, ngay cả loại trừng phạt nhảy múa trên Thiên An Môn cũng nhảy ra rồi, dựa vào cái tính tình của Hệ Thống Thiên Phạt không biết sau này còn bao nhiêu nhiệm vụ oái oăm nữa? Mẹ nó đúng là lừa người mà!

Sau một giấc ngủ, tinh khí thần tiêu hao sau ba ngày viết sách đã hồi phục, hắn rời khách sạn đi tới tiệm net bên cạnh ngồi một lát, ông chủ tiệm net lúc này đang ngồi trước màn hình máy tính tập trung tinh thần gõ bàn phím, Nhâm Hòa tới một lúc vẫn chưa phát hiện ra, hắn đành gõ gõ quầy đối phương mới chú ý.

Nhâm Hòa chạy tới nơi này cũng là muốn duy trì quan hệ tốt với đội quân khăn quàng đỏ, suy cho cùng Dương Tịch đã chính thức ra mắt rồi, nói không chừng sau này còn phải nhờ bọn họ hỗ trợ.

Lý Mạc Tịch cũng không thèm để ý tuổi tác của Nhâm Hòa nhìn có vẻ khá nhỏ, bởi vì kể cả ít tuổi nhưng có thể ở ngoài cả đêm, bỏ ra nhiều tiền như vậy chỉ để giúp một cô gái đánh nhau trên mạng thì cũng tuyệt đối không thể xem thường, vạn nhất người ta chính là thiếu gia ăn chơi trác táng nào đó ở Kinh Đô thì sao?

Kinh Đô cái gì cũng nhiều, nhưng mà người không thể trêu chọc cũng đặc biệt nhiều.

Hơn nữa Nhâm Hòa cũng là người đưa hắn lên con đường này, còn không hề giữ lại mà truyền cho hắn rất nhiều kỹ xảo, điểm này Lý Mạc Tịch sẽ không quên. Tuy rằng Lý Mạc Tịch thực sự giảng nghĩa khí, nhưng Nhâm Hòa cũng không trông cậy vào việc Lý Mạc Tịch có thể mãi nhớ hắn, con người đều sẽ thay đổi, kiếp trước Nhâm Hòa đã chứng kiến rất nhiều người thay đổi rồi.

Cho nên việc hắn phải làm hiện tại chính là kéo thêm quan hệ với Lý Mạc Tịch, mà không phải đề cao việc hắn là ân nhân của đối phương, nếu nhờ đối phương hỗ trợ thì phải trả tiền theo công lao, bằng không thì quan hệ của bọn họ có thể duy trì bao lâu chứ?

Loại đúng mực này là nên có.

Lúc này Lý Mạc Tịch có chút sầu, hiện tại không ít người biết tới một đội quân đánh thuê xuất hiện đại sát tứ phương trên mạng, nhưng mà cũng chưa có ai liên hệ làm ăn với bọn hắn, suy cho cùng mọi người đối với phương thức mới lạ này vẫn có sự hoài nghi nhất định.

Cho nên hắn cũng muốn thỉnh giáo xem Nhâm Hòa có biện pháp nào để đội quân này càng thêm nổi tiếng hay không?

Nhâm Hòa suy nghĩ rồi nói: “Tính lưu động của thủy quân quá lớn, hiện tại sở dĩ ngươi có thể làm cho những người này động tâm chính là trận đánh lần trước làm bọn họ quá nghiện, quá mới lạ, cho nên mọi người sẽ tụ ở nơi này, nhưng mà chậm rãi cũng sẽ tan đi. Loại chuyện này sẽ phải thành thói quen, hơn nữa hiện tại người quá ít, ngươi nếu muốn biến đội quân này thành đỉnh cao thì khả năng phải cần vài vạn thủ hạ. Danh khí hiện tại của ngươi rất là vang dội, phải tìm thêm việc để quảng cáo một chút, trước đó mọi người chỉ chứng kiến qua năng lực mắng chửi của thủy quân, lúc này ngươi nên để cho bọn họ thấy được năng lực quảng cáo của thủy quân! Mọi minh tinh đều muốn nổi tiếng, đặc biệt là minh tinh có tuổi, rất mong được người khác theo đuổi một lần nữa, để cho bọn họ cảm thụ phong cảnh ngày xưa: Cảm giác được vạn chúng chú mục!”

Lý Mạc Tịch nghe vậy thì ánh mắt sáng lên: Đúng vậy, trước đó mọi người chỉ thấy được sức phá hoại của thủy quân, mà hiện tại điều hắn cần làm chính là năng lực quảng bá của thủy quân.

Nhâm Hòa cười cười, thủy quân kiếp trước vì để quảng bá trình độ của chính mình đã làm cho rất nhiều chuyện, rất nhiều người trở nên nổi tiếng, giống như là ma thú trong thế giới trứ danh: “Có người giả làm mẹ ngươi gọi ngươi về ăn cơm!”

Nguyên bản chỉ là một sự kiện bình thường, nhưng bị thủy quân vào cuộc thì toàn bộ Trung Quốc đều sẽ biết, đây chính là uy lực của thủy quân, nói không biết xấu hổ một chút, đây chính là năng lực hóa mục nát thành thần kỳ!

“Ta nên xào nấu cái gì mới tốt đây?” Lý Mạc Tịch vừa hỏi Nhâm Hòa lại vừa như hỏi chính mình.

“Cũng đừng làm về minh tinh hết thời, hiệu quả quá chậm.” Nhâm Hòa nghĩ nghĩ nói: “Ngươi hãy xào nấu chuyện tình xưa của Giang Tư Dao và Giang Thần đi, đem ánh mắt tình yêu của hai người đi xào nấu để cho mọi người thấy được họ từng yêu nhau như thế nào, đưa tình yêu của bọn họ cho nhiều người biết nhất có thể!”

Sau đó một ngày, trên mạng đột nhiên nổi tiếng về tình yêu sâu đậm giữa Giang Thần và Giang Tư Dao, chúc bọn họ người có tình sẽ đến được với nhau, những người xem qua đều cực kỳ động dung, ảnh chụp đều tỏ rõ tình yêu của họ!

Mà dưới mỗi bức ảnh đều có dấu ấn nho nhỏ: Khăn quàng đỏ!

Trong lúc nhất thời, một đội quân đánh thuê tên là ‘Khăn quàng đỏ’ đã vang dội trên Internet, lúc này có chút đại lão đã ý thức được một vấn đề: Năng lực của đội quân tên ‘Khăn quàng đỏ’ này xem chừng phải lớn hơn so với truyền thông, bởi vì bọn họ sẽ điều hướng dư luận, tính kích động cực kỳ lớn!