TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 162: Dương Tịch muốn chuyển trường

Hôm sau Dụ Thư Hùng đã thành công trở thành top 1 tìm kiếm.

Nguyên bản Dụ Thư Hùng là một nhà soạn nhạc đỉnh cao, là tiền bối chỉ điểm sai lầm vãn bối một chút, loại tin tức này nhiều nhất chỉ là một vài bài báo nhỏ, các phóng viên cũng chỉ thuận miệng nói chuyện mà thôi.

Suy cho cùng làm một nhà soạn nhạc đỉnh cao nhưng bọn họ vẫn chưa từng đi ra công chúng, sự hứng thú của các độc giả cũng chỉ dừng lại ở các minh tinh hạng nhất, trong lĩnh vực âm nhạc bọn họ thật sự có địa vị siêu nhiên, các độc giả cũng biết bọn họ trâu bò, nhưng muốn cho mọi người chú ý thì vẫn có chút khó.

Nhưng mà chuyện này đã làm lớn rồi!

Ngay ngày hôm sau, cơ hồ tất cả truyền thông giới giải trí đều đang nói chuyện này, quả thực ồn ào cả che lấp cả đất trời!

Thật sự là bởi vì người mới ra mắt này không phải là hạng người vô danh gì cả, nửa năm trước Dương Tịch đã rất nổi tiếng rồi, chẳng qua là không ai biết được thân phận của nàng, lần này thân phận của nàng bị công khai, giống như là một sự trùng hợp vậy: Đang lúc biểu diễn đèn bỗng nhiên sáng lên, không ít video đều có thể quay được biểu tình kinh ngạc của Dương Tịch là rất chân thật, cho nên cái này cũng chứng minh rằng nàng căn bản không biết đèn sẽ sáng lên!

Cái này rất có ý tứ, thỏa mãn tâm lý thú vị của khán giả, thần tượng của chính mình từ trước tới nay không muốn lộ diện mạo thật, nhưng bởi vì ngoài ý muốn lại bị lộ. Cái này có ý tứ hơn nhiều so với việc chủ động công khai, càng có nhiều hấp dẫn!

Cho nên sau khi thân phận của Dương Tịch được công khai thì độ nóng của các đề tài liên quan tới nàng đã đánh bại đại bộ phận minh tinh.

Đương nhiên nếu tác phẩm của Dương Tịch không thật sự hay thì cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, đối phương hiện tại sở dĩ được mọi người truy phủng là do phong cách của bài hát, cá biệt không phải bài nào mọi người cùng thích nghe, chẳng hạn như những người thích nhạc cổ điển sẽ nghe không quen.

Nhưng vấn đề là cái này lại gia tăng số người nghe hết cả chín bài hát!

Mặc kệ là bao nhiêu người thích nghe bao nhiêu người không thích nghe, nhưng nếu bàn về chất lượng thì chín bài hát này để mọi người không còn gì để nói, nhưng Dụ Thư Hùng lại nhảy ra phê bình!

Lúc này đã làm cho những người nghe có chút không vui.

Chỉ là Dụ Thư Hùng cũng không phải nguyên nhân hàng đầu mà là bởi vì do đối thủ của Dụ Thư Hùng trong trận đại chiến này phản kích quá mãnh liệt.

Đội quân Internet này sau một hồi chiến đấu trong yên lặng cũng bị người khác để ý, mắt nhìn rất nhiều id khác nhau nhưng cùng một phong cách nói chuyện, người thông minh đều có thể đoán được đây là một tổ chức có kỷ luật.

Không ít người tới lúc này mới ý thức được: Hóa ra Internet còn có thể chơi như vậy!

Bọn họ không có đồng tình với Dụ Thư Hùng, địa phương như giới giải trí chính là trước mặt khách khí sau lưng chửi bới, cho nên chân chính nhũng nghệ sĩ có quan hệ tốt với hắn cũng chưa chắc có bao nhiêu. Mọi người bỗng nhiên ý thức được cách phản kích như vậy cực kỳ thực dụng, mặc kệ dùng để nâng cao danh tiếng hay là cướp đoạt thị trường, hoặc là tẩy trắng đều cực kỳ hữu ích.

Dụ Thư Hùng giống như là một chiếc bóng cô đơn bỗng nhiên bị một đám lưu manh xông tới đánh tơi bời vậy….. Mẹ nó thực sự quá là thảm! Thế cho nên bây giờ hắn đều chưa có phục hồi được, lúc đang ăn sáng đọc được tin tức tay còn run run: “Quá lưu manh! Mẹ nó quá lưu manh!”

Đương nhiên tàn nhẫn nhất vẫn là đòn chốt hạ của Nhâm Hòa, trực tiếp bảo Hứa Nặc trộm tài khoản rồi đăng một bài viết nói: Ta sai rồi.

Đây mới là đòn sát thủ chân chính, điều này vô hình chung đã lật đổ toàn bộ những luật điểm mà hắn đưa ra trước đó, hơn nữa làm cho sắc mặt của những người đăng bài giúp đỡ hắn cũng rất khó coi, bởi vì nếu như hắn nhận sai như vậy thì chẳng khác nào nói rằng những người khác đều đang nói hươu nói vượn!

Sau lúc đó Dụ Thư Hùng có đăng một bài viết nói rằng tài khoản của mình bị trộm, nhưng mức độ đáng tin của loại chuyện này quá thấp, mà đám người truyền thông đương nhiên lựa chọn tin tức xuất sắc để viết, cho nên bọn họ căn bản cũng không quan tâm tới thân phận của Dụ Thư Hùng, nói ném đi là ném một mạch, không thèm nói đạo lý.

Nếu không phải Chu Vô Mộng là nhân vật có sức ảnh hưởng cực lớn, hơn nữa bản thân cũng là ngôi sao sáng trong giới văn học thì trên cơ bản cũng sẽ không có ai bán mặt mũi cho hắn.

Buổi sáng ngày hôm sau Nhâm Hòa mới trở lại khách sạn, sau khi đánh một giấc ngủ dậy đã là giữa trưa, hắn vừa mở điện thoại ra thì thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ từ Dương Tịch, tức thì Nhâm Hòa gọi lại nàng: “Alo, ta vừa mới tỉnh dậy nên không để ý điện thoại của ngươi, đêm qua có chút việc nên không được ngủ!”

Dương Tịch hiếu kỳ nói: “Ngươi có việc gì?”

“Khụ khụ, ngươi có nhìn thấy bài viết của Dụ Thư Hùng không?”

“Có thấy được, nhưng hình như cũng không có chuyện gì, đột nhiên xông ra một đám người mắng cho hắn không ngóc đầu lên được, trông có vẻ rất đáng thương…..” Dương Tịch nói.

“Ừm, là ta làm đấy………” Nhâm Hòa vui cười hớn hở nói, lúc này không đi khoe thành tích thì chờ lúc nào? Hắn lập tức kể lại tỉ mỉ chuyện chính mình đi tới tiệm net lập ra tổ chức để mọi người lên mạng bình luận, lúc đầu còn lo lắng Dương Tịch thấy cách làm của mình sẽ không cao hứng, kết quả mới nghe một nửa Dương Tịch đã cười ngả cười nghiêng rồi.

Lúc này Dương Tịch cố nhịn ý cười hỏi: “Cái id Ta là fan não tàn của Dương Tịch là của ngươi sao?”

“Đúng vậy, cái đó còn giả được à, ta chính là fan số một của ngươi! Một trái tim luôn hướng về Đảng vậy!”

“Ngươi còn rất tinh mắt đấy.” Dương Tịch cũng vui đùa đáp lại, chỉ là bỗng nhiên cảm xúc của nàng trầm xuống, hai bên lâm vào im lặng, thật giống như muốn nói một cái gì đó nhưng lại thôi vậy.

Cái này làm cho Nhâm Hòa có dự cảm không tốt: “Mẹ của ngươi nói cái gì sao?”

“Ừm” Dương Tịch nhỏ giọng nói: “Nàng với cha ta cãi nhau một trận, nói rằng phải chuyển ta trở lại Kinh Đô để tiếp tục học cấp ba, như vậy có thể cách xa ngươi một chút, ngay từ đầu cha ta không đồng ý nhưng về sau vẫn là thỏa hiệp, sau khi khai giảng sẽ làm thủ tục chuyển trường. Nhưng cũng không có ngăn ta ca hát, nàng còn nói rằng chính mình muốn thành lập một công ty truyền thông, chỉ có một mình ta là nghệ sĩ, nói rằng làm như vậy để bảo vệ ta.”

Tê! Nhâm Hòa nghe vậy thì hít sâu một hơi, chiêu này của mẹ vợ cũng quá là độc ác, trực tiếp rút củi dưới đáy nồi, chuyển trường cho Dương Tịch, khoảng cách Kinh Đô cùng Lạc thành xa như vậy, hai người chẳng khác gì đất khách quê người.

Đây là muốn dùng khoảng cách địa lý để ma diệt tình cảm đây mà, đối phương xác thật cũng thông minh, biết thiếu niên trong tình yêu nhất định không chịu nổi thời gian cùng khoảng cách, cho nên dứt khoát tàn nhẫn một chút.

Nhâm Hòa cũng trầm mặc, chuyện này tới quá đột ngột hắn không hề phòng bị, trước đó hắn cho rằng Dương Ân làm người giám hộ của Dương Tịch sống ở Lạc thành như vậy ít nhất Dương Tịch sẽ không rời đi Lạc thành, nhưng thực tế chính mình còn quá trẻ tuổi…..

Dương Tịch phát giác được Nhâm Hòa trầm mặc, nàng bỗng nhiên nói: “Nếu không hai ta cùng chạy trốn, ta cũng không ca hát nữa, chúng ta có thể tới quán bar Ngõ Nhỏ cũng có thể…….”

Nhâm Hòa nghe lời này của Dương Tịch thì vui vẻ, buổi sáng nàng đã bắt đầu gọi điện liên tục cho chính mình, phỏng chừng sau khi biết được chính mình sẽ phải chuyển trường, sau đó trải qua thời gian một buổi sáng mới nghĩ ra biện pháp giải quyết này, đúng là rất phù hợp với tuổi tác và tính cách của Dương Tịch, tính cách độc lập, mà tuổi tác đúng là làm việc không quan tâm tới hậu quả. Chính mình chưa bao giờ đối mặt chính diện với mẹ vợ là bởi vì quý trọng Dương Tịch, mà Dương Tịch có thể nói ra rằng muốn chạy trốn cùng hắn cũng đã làm cho Nhâm Hòa cảm động, nhưng mà Dương Tịch còn nhỏ, có thể không có trách nhiệm mà trốn đi, không màng ước mơ không màng cuộc sống, nhưng mà Nhâm Hòa không thể.

Hắn không thể ích kỷ như vậy, mặc dù hắn đều không lo ăn lo uống khi đi bất cứ đâu.

Nhâm Hòa vui vẻ: “Đây chính là bỏ trốn đấy, đây là biện pháp mà ngươi suy nghĩ cả buổi sáng sao?”

Dương Tịch nghe ngữ khí của Nhâm Hòa có vẻ hơi nhẹ nhàng, mắt nàng cũng sáng rực hỏi lại: “Ngươi có biện pháp nào sao?”

Ở trong ấn tượng của Dương Tịch, Nhâm Hòa vốn dĩ rất giỏi sáng tạo kỳ tích, loại ấn tượng này một khi khắc ghi trong đầu thì sẽ không thể phai được!