TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 159: Ta là fan não tàn của Dương Tịch

Lạc thành.

Đoạn Tiểu Lâu đang ngồi trong phòng của mình xem tin tức, bắt đầu từ lúc 10 giờ tối, từ lúc bùng nổ tin tức về Dương Tịch về sau, nàng vẫn đang ngồi trước máy tính chú ý những tin tức liên quan khác về Dương Tịch.

Nàng có chút ngoài ý muốn, lần trước xem buổi biểu diễn của Giang Tư Dao đối phương có nói qua muốn ca hát, nhưng ai sẽ ngờ rằng đây là sự thật cơ chứ?

Suy cho cùng ai mà chưa từng nói ra vài câu hùng hồn khi còn là thời niên thiếu đúng không? Ta muốn đỗ Thanh Hoa! Ta muốn vào Bắc Đại! Ta phải làm nhà khoa học!

Nhưng kết quả cuối cùng chỉ có thể tự trêu chọc chính mình: Thanh Hoa cái gì chứ? Vì cái gì mà mọi người đều ước mơ…..

Nhưng điều mà làm Đoạn Tiểu Lâu không ngờ tới chính là đối phương thật sự đi ca hát, hơn nữa phong thái còn như mặt trời ban trưa, sắp tới phải chứng kiến một ngôi sao ca nhạc ra đời!

Nàng cũng từng nghe qua 9 bài hát, thực sự là rất êm tai, quá dễ nghe! Đặc biệt là bài “Ta ở quảng trường nhân dân ăn gà rán” và “Dễ cháy dễ nổ mạnh”, “Tình yêu của ta” ba bài hát này, nàng căn bản không thể ngừng nghe được.

Đoạn Tiểu Lâu bỗng có chút hâm mộ, không phải là hâm mộ đối phương nổi tiếng, mà là hâm mộ đối phương dám đi làm những chuyện mà mình thích.

Loại chuyện này đối với thiếu nữ đang tuổi dậy thì mang tới sát thương cực lớn, đúng vậy, thanh xuân chính là muốn làm cái gì thì liền đi làm cái đó.

Trên thực tế tuổi trẻ xác thật nên trải nghiệm càng nhiều, bởi vì đại bộ phận người chậm rãi sẽ bị xã hội mài bằng những góc nhọn, sau đó thỏa hiệp mà sống.

Khi đó quay đầu nhìn lại quá khứ của chính mình sẽ phát hiện rằng, hóa ra chính mình lại có nhiều tiếc nuối như vậy.

Đoạn Tiểu Lâu cũng có chuyện muốn làm, nàng thậm chí muốn học theo Nhâm Hòa bò tường bằng tay không, chỉ là nàng cũng không có đi làm. Tự như giống đại bộ phận người vậy, đều không thể chân chính bước ra một bước kia.

Nhưng chuyện mà Đoạn Tiểu Lâu chú ý nhất không phải tin tức của Dương Tịch, sở dĩ nàng ngồi một mạch trước máy tính là để tìm hiểu một chuyện, rốt cuộc thiếu niên kia là ai!

Lúc trước sau khi đăng ký nguyện vọng xong, Đoạn Tiểu Lâu có mời Nhâm Hòa tham gia hợp lớp, đối phương nói rằng muốn đi Kinh Đô, nhưng không có nói cụ thể làm gì. Hiện tại Đoạn Tiểu Lâu thấy được loại chuyện này cũng phát sinh ở Kinh Đô.

Mà Nhâm Hòa cũng quen biết Dương Tịch, thậm chí quan hệ cũng thật sự chặt chẽ, chặt chẽ tới nỗi nàng cảm thấy giữa hai người còn cất giấu thứ gì đó.

Nàng muốn biết rằng thiếu niên kia có phải là Nhâm Hòa hay không, chỉ là không có bất luận kẻ nào đứng ra đưa tin về thiếu niên này, thậm chí không có công ty truyền thông nào đứng ra suy đoán thân phận của đối phương. Tin tức của đối phương như là bị một bàn tay khổng lồ mạnh mẽ lau đi vậy, biến mất sạch sẽ!

Đoạn Tiểu Lâu có chút không cam lòng, nàng tìm được hình ảnh và video trước đó, đó là ảnh chụp mơ hồ về Nhâm Hòa và Dương Tịch. Trước đó Đoạn Tiểu Lâu nhìn thấy ảnh này cũng không biết cô gái trong đó là Dương Tịch nên chưa từng liên tưởng về người bên cạnh.

Chỉ là hiện tại mà nói, chiếc cằm lộ ra dưới mũ lưỡi trai kia…. Có vẻ giống Nhâm Hòa! Nếu không phải người hay chú ý tới Nhâm Hòa thì sẽ không nhìn ra được, Đoạn Tiểu Lâu chính là một người cố tình nhìn đối phương trong những lúc vô ý.

Không cần suy nghĩ, cơ hồ bản năng của Đoạn Tiểu Lâu đã nhận định, đối phương chính là Nhâm Hòa không thể nghi ngờ.

Khi đó Dương Tịch nói rằng muốn ca hát, Nhâm Hòa cũng từng nói rằng sẽ viết bài hát cho nàng, mọi người nghe được chỉ cảm thấy hai người bọn họ nói đùa, hóa ra hai người bọn họ thực sự nghiêm túc.

Đoạn Tiểu Lâu thở dài tắt máy tính rồi nằm lên giường, ở trong ý thức của nàng, Nhâm Hòa càng ngày càng kỳ lạ, hơn nữa thế giới của hắn cũng càng ngày càng lớn hơn nữa.

Khoảng cách của chính mình với đối phương hình như cũng càng ngày càng xa.

……….

Khi nói chuyện với Lưu Nhị Bảo, Nhâm Hòa xem như nhận thức được những nhà soạn nhạc đỉnh cao trong giới giải trí kiêu ngạo như thế nào, địa vị cao cả, chúng tinh phủng nguyệt.

Doanh thu của nhà soạn nhạc có thể kém xa so với đám người Lưu Nhị Bảo, nhưng đối phương lại có thể nhẹ nhàng bâng quơ mà trào phúng đám người Lưu Nhị Bảo, nếu là những nhóm nhạc nổi tiếng muốn mời bọn hắn thì đại khái sẽ cảm thấy, những nhà soạn nhạc đỉnh cao đấy là những người có cá tính, cậy tài khinh người cũng là chuyện bình thường.

Nhưng đối với Nhâm Hòa mà nói, đây chính là bị chiều hư…….

Hắn sau khi trở lại khách sạn thì trước tiên viết một chút “Truy phong tranh”, mỗi ngày cố gắng một chút thì sau mười ngày có thể đúng hạn giao bản thảo rồi.

Sau đó, thời điểm hắn lướt Internet thì phát hiện thế mà có người lại nhảy ra gây chuyện.

Ngay tại lúc mọi người truy phủng Dương Tịch, có người nói nàng xinh đẹp, có người nói nàng hát dễ nghe thì có một tên soạn nhạc nổi tiếng đứng lên phát biểu công khai: “Chín bài hát này tính chuyên nghiệp không đồng đều, khiếm khuyết tính nghệ thuật.”

Không chỉ công khai phủ định chín bài hát này, hơn nữa còn đưa ra luận điểm tỉ mỉ, cùng với phương diện về soạn nhạc, làm cho Nhâm Hòa đau hết cả đầu.

Tuy rằng hắn có tri thức nhạc lý, hơn nữa là do Hệ Thống Thiên Phạt cấp cho, nhưng vấn đề là khen thưởng của hệ thống cũng không có đưa cho hắn kiến thức quá chuyên sâu, suy cho cùng tri thức nhạc lý của hắn chỉ ở mức cơ bản mà thôi, nói về những nghệ thuật cao thâm thì hắn thực sự không hiểu.

Hơn nữa hắn vẫn luôn cảm thấy bài hát dễ nghe là đủ rồi, có thể khiến cho mọi người cộng hưởng là đủ rồi, cần gì phải khoe khoang mấy thứ chuyên nghiệp làm gì chứ.

Nhâm Hòa liếc mắt một cái, tên soạn nhạc này gọi là Dụ Thư Hùng, hắn tìm hiểu một chút thì phát hiện người này cũng khá có tiếng, những bài hát hắn viết qua từng có vài bài lên xu hướng, thậm chí có một bài đứng vị trí đầu!

Hơn nữa không ít doanh nhân giới giải trí tôn sùng hắn, dẫn tới thanh danh của hắn xác thật không tồi, ít nhất cũng có địa vị siêu nhiên trong ngành.

Nhâm Hòa xem xét bình luận phía dưới bài đăng, thế mà phát hiện nhiều fans của Dương Tịch bắt đầu nghi hoặc: “Thầy Dụ Thư Hùng nói hình như khá có lý, nhưng mà ta cảm thấy cái này thực sự dễ nghe, chẳng lẽ thật sự không chuyên nghiệp sao?”

Nhâm Hòa nhìn thấy những bình luận như vậy thì cạn lời, luân có những người hoàn toàn không có tí chủ kiến gì cả, tình nguyện tin tưởng thứ gọi là chuyên nghiệp cũng không muốn đi tin tưởng bản tâm của mình.

Nhưng mà cái bình luận chuyên nghiệp đó thực sự có quyền uy như vậy sao? Chưa chắc!

Loại người đỏ mắt ghen tị Dương Tịch, cố ý nhảy ra chèn ép Dương Tịch, Nhâm Hòa cảm thấy không thể tha thứ được, đây chính là một khối u ác tính trên con đường xây dựng xã hội chủ nghĩa!

Hắn lập tức lập một tài khoản mạng, đặt tên là: Ta là fan não tàn của Dương Tịch!

Ngay khi khán giả thảo luận cái gọi là tính chuyên nghiệp thì bỗng nhiên có một id “Ta là fan não tàn của Dương Tịch” nhảy ra bình luận: Bài hát có dễ nghe hay không không phải là do chính mình tự nghe hay sao? Ông đây trời sinh không cần mấy tên như này tới thuyết giáo, chính mình không viết ra được bài hát dễ nghe, người khác viết ra được thì nhảy ra ghen ghét, ngươi có năng lực thì cũng lấy ra vài bài hát để cho người nghe hoài không chán ta xem!

Bình luận này cực kỳ cấp tiến, nhưng mà cũng cường điệu một chút: Bài hát dễ nghe hay không, chính mình chẳng lẽ không thể phán đoán sao?

Đúng vậy, kệ mẹ hắn chuyên nghiệp hay không chuyên nghiệp, bài hát xác thật dễ nghe!

Hơn nữa đối phương nói hình như rất có đạo lý, người người đều nói cùng nghề ghen ghét lẫn nhau, tên Dụ Thư hùng này rất có khả năng đỏ mắt Dương Tịch nên mới như vậy, suy cho cùng bằng một học sinh trung học có thể viết được nhiều bài hát tốt như vậy thì mặt mũi các “Chuyên gia” trong ngành như hắn để ở đâu?

Lúc này id tên là “Ta là fan não tàn của Dương Tịch” lại nhảy ra bổ đao: “Sống tới từng này rồi, một đống tuổi vứt lên thân chó, bài hát viết ra còn không hay bằng học sinh trung học! Mọi người mắng cái tên chuyên gia không biết xấu hổ ghen ghét người khác này đi! Nhạc hắn viết sau này không nghe cũng được, dù sao còn có Dương Tịch!”

Ngay lập tức, nguyên bản những bình luận còn tương đối có trật tự đã bị loạn hết lên, không ít người đồng quan điểm với Nhâm Hòa: Cùng nghề ghen ghét nhau!

Hơn nữa những lời nói của Nhâm Hòa thực sự quá sâu sắc! Để cho mọi người cùng cộng hưởng! Những lời nói này làm cho bình luận đổi chiều không ít! Thời điểm Nhâm Hòa nhìn thấy cũng có chút hoảng hốt, sợ rằng Hệ Thống Thiên Phạt cấp nhiệm vụ, nhưng mà cũng may là không có…..

Dụ Thư Hùng vốn đang vẻ mặt đắc ý ngồi nhìn mọi người cùng quan điểm với mình, ấy vậy mà trong nháy mắt bỗng nhảy ra một id không thể hiểu được làm xoay chiều bình luận mắng hắn không đứng đắn, cái này làm cho Dụ Thư Hùng tức giận đến quay cuồng!

Fan não tàn của Dương Tịch? Fan não tàn là gì? Bởi vì thời điểm này còn chưa xuất hiện từ fan não tàn, nhưng cảm giác như cái tên này rất lợi hại vậy!