Sau khi bài hát đầu tiên kết thúc, Nhâm Hòa hoàn toàn không có dừng lại mà bắt đầu bài hát tiếp theo!
Đây là bài hát cuối cùng của ngày hôm nay, ca khúc mà Nhâm Hòa lựa chọn chính là “Hiểu tiểu thư”! Bài hát này tương đối bình tĩnh, nhưng lại có chút hương vị ở bên trong, cực kỳ thích hợp để làm bài hát kết thúc, để lại cho mọi người một chút lưu luyến.
Nguyên bản Nhâm Hòa tính dùng thời gian năm ngày hoàn thành lần diễn xuất này, mỗi ngày hát một bài. Nhưng mà hắn lo lắng vạn nhất nhiều người sẽ phát sinh ra nhiều trường hợp không khống chế được thì không ổn cho lắm, hơn nữa nếu thời gian kéo dài tới tận năm ngày thì đối tượng mà hắn cần phải đối mặt không chỉ là rất nhiều người xem, mà còn là mẹ vọ đáng sợ Tô Như Khanh nữa…..
Thời gian càng ngắn càng làm cho Tô Như Khanh khó phát hiện, mà nếu phát hiện thì cũng có thời gian chạy trốn, nếu mà kéo dài tới năm ngày thì không chừng đến ngày thứ ba thứ tư đã bị các chú cảnh sát tới nghe hát rồi dẫn đi cũng nên, tội danh là dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên……
Đương nhiên tội danh này cũng chỉ là nói đùa, nhưng tình huống quả thực khá nghiêm túc, nói chung là để đêm dài sẽ lắm mộng!
Đôi lúc hắn cũng nghĩ xem có nên làm một lần cho xong luôn không, chỉ là như vậy quá hấp tấp, hoàn toàn không cho mọi người thời gian ấp ủ với Dương Tịch một lần nữa, thanh thế sẽ không đủ lớn!
Cho nên sau khi bọn họ hát xong bài “Hiểu tiểu thư” thì lập tức rút đi, chỉ để lại biển người tấp nập kéo tới ngoài đường la hét bọn họ trở lại hát thêm một bài nữa.
Nhưng vấn đề là bọn hắn không phải tổ chức biểu diễn ca nhạc, không thể tiếp tục hát nữa, tất cả những màn xuất sắc nhất sẽ để giành cho ngày mai, vì con đường ra mắt của Dương Tịch vẽ ra dấu chấm câu hoàn mỹ!
Mà hai người vừa rời đi không lâu đã có video quay lại hai bài hát đăng lên trên mạng, lần này không ít người có chuẩn bị mà tới, mang theo nhiều thiết bị chuyên nghiệp, chỉ mong có thể truyền tải trọn vẹn lời hát của Dương Tịch!
Trong đó có không ít video do nhân viên của chính diễn đàn công bố, bọn họ muốn lấy độ nổi tiếng, video của ai càng rõ ràng, âm thanh càng tốt thì
Về chuyện hai người Nhâm Hòa và Dương Tịch một lần nữa xuất hiện đã làm dậy sóng Internet, mọi người đã sớm biết bọn họ sẽ hát, không ít ngời đều ngồi trước máy tính chờ video biểu diễn xuất hiện, bọn họ tuy rằng không có cách đi quán bar nhưng xem qua Internet vẫn là khá thuận tiện.
Cơ hồ trong cùng một thời điểm, các video của từng diễn đàn lớn đều được đăng lên!
Ngoại trừ giống như lần trước không thể quay được khuôn mặt ra thì tất cả đều thực hoàn mỹ!
Trên sân khấu không có ánh đèn, hai gương mặt đó che dấu ở dưới mũ lưỡi trai, hết thảy vừa thần bí vừa rung động lòng người, tác động làm rất nhiều người hiếu kỳ!
Độ nổi tiếng lần này giống như là sóng thủy triều vậy, từng đợt từng đợt đẩy mạnh về phía trước, như là đánh vào trong lòng mỗi người tới trực tiếp vậy, cực kỳ kích động!
Tất cả mọi người đã biết, ngày mai còn có 3 bài hát!
Hai bài hôm nay vẫn như cũ không làm cho bọn họ thất vọng, cực kỳ dễ nghe!
Kỳ thật đây chính là nguyên nhân làm bọn họ truy phủng Nhâm Hòa và Dương Tịch, nếu như hát không dễ nghe thì làm gì có ai rảnh rỗi truy phủng hai học sinh trung học chứ?
Cho nên căn cơ lớn nhất của một ca sĩ chính là bài hát của nàng, một bài hát ăn cả đời là chuyện hết sức bình thường, mà hai học sinh trung học này đã lấy ra tận 7 bài!
Lúc này có người mới ý thức được, nốt 3 bài ngày mai là tổng 10 bài hát, cũng đủ làm một album! Có người dự cảm rằng ngày mai khả năng sẽ phát sinh chuyện gì đó.
Hơn nữa kể cả không phát sinh chuyện gì thì cũng đáng để mọi người chờ mong, ngày mai là ngày cuối cùng, theo đạo lý mà nói đồ tốt thường ở phần cuối, bài hát hôm nay đã không tồi rồi, như vậy ngày mai liệu sẽ như thế nào?
Ngày mai sẽ có kinh hỉ gì? Có khi nào xuất hiện bài hát kinh điển nhất trong 10 bài hát không?
Đây mới là chuyện làm cho mọi người chờ mong!
Vô số người nghe xong hai bài hát hôm nay đã hạ quyết tâm, ngày mai kể cả người xem nhiều hơn thì cũng phải chen vào trong cho bằng được!
Đây chính là điều mà Nhâm Hòa muốn thấy, nếu như ngày mai là kết thúc, thì hôm nay cần phải làm cho trận thịnh yến này càng thêm long trọng mới được, đây chính là lễ vật tốt nhất mà hắn tặng nhân dịp Dương Tịch 16 tuổi.
……….
Buổi tối sau khi rời đi Nhâm Hòa không có trực tiếp đưa Dương Tịch về nhà mà là đi tới một nhà xưởng nhỏ ở vùng ngoại ô.
Xe còn chưa có đến gần, Dương Tịch đã nghe được bên trong truyền ra âm thanh quỷ khóc sói gào thì nàng có chút sợ hãi: “Đây là nơi nào….”
“Ha ha, bệnh viện tâm thần!” Nhâm Hòa sau khi đỗ xe xong thì chạy sang đón Dương Tịch, chiếc bán tải này thật sự quá cao, Nhâm Hòa sợ Dương Tịch xuống xe sẽ bị trẹo chân.
Dương Tịch nghe Nhâm Hòa nói vậy thì có chút buồn bực, bệnh viện tâm thần? Nhâm Hòa dẫn nàng tới bệnh viện tâm thần làm gì? Vừa rồi trên đường đi Nhâm Hòa đã mua không ít đồ nấu sẵn cùng bia, nhìn dáng vẻ chẳng lẽ muốn uống một trầu với bệnh nhân tâm thần?
Nơi này đương nhiên không phải là bệnh viện tâm thần gì cả, mà là đại bản doanh của Lưu Nhị Bảo!
Tòa nhà bỏ hoang này bị đám người Lưu Nhị Bảo mua lại, trang trí thành một nơi có phong cách nghệ thuật quái dị làm đại bản doanh, ngoài tưởng phun đủ loại hình vẽ, không phải là phong cách hip-hop, ngược lại mỗi hình vẽ đều như ẩn chứa một mẩu chuyện xưa vậy.
Cuối cùng nếu nhìn tổng thể từ xa, thế mà lại là bức ảnh chụp chung của đám người Lưu Nhị Bảo!
Điều này thực sự làm cho người khác cảm thấy bội phục, trình độ của đối phương thực sự rất tuyệt, ngay cả Nhâm Hòa có trình độ hội họa cấp đại sư sau khi thưởng thức cũng cảm thấy chấn động.
Không nghi ngờ, trình độ của đối phương cũng là cấp đại sư!
Khó trách đám người Lưu Nhị Bảo để cho người trong ngành phải truy phủng, thực sự là những thứ bọn họ làm, người khác đúng là không thể làm được!
Lấy video “Kỵ sĩ chi danh” làm ví dụ, bên trong đó không phải chỉ có bản lĩnh quay chụp, mà toàn bộ tiết tấu video cũng cực kỳ đặc biệt, liền mạch mà lưu loát!
Chỉ là không nghĩ tới nhóm người này hiện tại tâm huyết dâng trào chơi nhạc, Nhâm Hòa ở ngoài nghe thấy âm thanh quỷ khóc sói gào truyền ra từ bên trong thì “cúc hoa” có chút siết chặt, may mắn khu này là nơi hẻo lánh, nếu ở khu đông người thì đoán chừng đã có hàng xóm báo cảnh sát là có quỷ rồi!
Hắn tự hỏi chính mình có nên viết cho bọn họ hai bài hát không? Nhâm Hòa cẩn thận ngẫm lại, xác thật là có thể viết, dù sao thì mọi người hiện tại đã là bạn bè rồi.
Khoảng thời gian này nhiều người tìm hắn như vậy nhưng vẫn không tìm ra, không thể không nói đám người Lưu Nhị Bảo này xác thật đáng giá tín nhiệm, đáng giá tin cậy.
Đây mới là cơ sở để kết giao bạn bè, ít nhẫn có thể phóng thích một ít tín nhiệm có đúng hay không?
Bất quá mặc dù viết bài hát thì cũng không phải ở hiện tại, bây giờ Nhâm Hòa còn có việc gấp hơn, nếu hiện tại viết bài hát cho bọn họ, dựa vào cái tính tình của Hệ Thống Thiên Phạt, thì nhiệm vụ mới tuyệt đối sẽ bắt hoàn thành trong vòng 1 tuần.
Lúc này chính mình nào có thời gian đi làm nhiệm vụ chứ.
Nhâm Hòa đi tới cửa dùng sức vỗ vỗ, âm nhạc bên trong bỗng nhiên dừng lại, ngay khi Nhâm Hòa nghĩ rằng sẽ có người tới mở cửa thì nghe thấy một người hô lớn: “Không cần để ý ánh mắt người khác, không cần để ý người khác quấy rầy!”
Sau đó âm nhạc lại vang lên…….
Mặt Nhâm Hòa lúc này đen như đáy nồi, bởi vì hắn nghe ra được đó chính là âm thành của Lưu Nhị Bảo! Các ngươi đang hát hay đang làm cái quỷ gì thế, mẹ nó một đám bị bệnh tâm thần à!
Người không biết phỏng chừng sẽ cho rằng bọn họ phê thuốc, nhưng mà Nhâm Hòa biết đám người Lưu Nhị Bảo này vẫn biết giữ trong sạch, không dùng thuốc, cuộc sống cá nhân cũng không mất cân bằng, rất khó làm được như vậy.
Dương Tịch ở bên cạnh nhìn thấy Nhâm Hòa đen mặt như than thì cười ngả cười nghiêng: “Đây là bạn của ngươi sao?”
Nhâm Hòa cạn lời rồi, lại gõ cửa một lần nữa, vừa gõ vừa rống lớn: “Mở cửa mở cửa mở cửa, ta mang tới đồ ăn cùng bia cho các ngươi! Nếu không mở nưa thì ta sẽ đạp đấy, tiền cửa ta sẽ không đền đâu!”
Lần này âm nhạc hoàn toàn ngừng lại, Nhâm Hòa nghe thấy bên trong có người nghe lớn: “Ta như thế nào lại nghe ra giọng của Nhâm Hòa chứ?”
“Ta nghe cũng giống!”
“Hắn nói còn mang theo đồ ăn và bia?”
“Mẹ nó vậy thì không chạy nhanh mà mở cửa đi!”
Nhâm Hòa còn đang buồn bực vì sao mỗi lần bọn họ nói chuyện đều phải rống to, đi vào mới phát hiện, đám người này chơi nhạc ồn ào nguyên ngày, bị âm nhạc chấn động có chút nghễnh ngãng……..
Lần này đoán chừng phải nghỉ ngơi một hồi lâu mới bình thường lại được………