TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 146: Trạng nguyên kỳ thi

Hình thức của Côn Luân vẫn là tương đối đơn giản cho nên khi Nhâm Hòa vừa nói thì đám lập trình viên hiểu luôn. Hơn nữa thứ đem lại cảm giác mới mẻ độc đáo cho bọn họ chính là vào năm 2006 của thế giới song song này, ngành sản xuất trò chơi không có sự sáng tạo mới thì Nhâm Hòa đã đưa ra khái niệm trò chơi nhập vai.

Cái này làm cho bọn họ tương đối ngạc nhiên, hóa ra trò chơi đánh nhau còn có thể chơi như thế này! Cảm giác thật sự có ý tứ!

Thực tế cũng đúng là như vậy, làm cho bọn họ cảm nhận đối phương không nói giỡn với chính mình, nên nghiêm túc ngồi lắng nghe.

Nhâm Hòa dùng khoảng 4 giờ đồng hồ giảng giải hình thức trò chơi của Dota cho nhóm lập trình viên, nhưng mà khẳng định rất khó giải thích bằng miệng, Nhâm Hòa chỉ hận chính mình không thể để bọn họ tự chơi mấy ván để dễ hiểu hơn, nhưng đây là chuyện không có khả năng.

Cho nên giai đoạn trước chỉ có thể làm cho bọn họ lập trình cách thức hoạt động của Dota trước, chờ sau khi mình trở về từ Kinh Đô thì lại tiếp tục hoàn thành các bộ phận chi tiết khác.

Nhóm lập trình viên hai mắt nhìn nhau, bọn họ luôn có cảm giác là tuy ông chủ của công ty này tự làm kế hoạch nhưng miêu tả rất rõ ràng chi tiết, giống như là đối phương từng chơi qua trò chơi vậy!

Bọn họ chính là người trong nghề cho nên rõ ràng mỗi ngày trên thế giới đều sẽ công bố trò chơi mới, nhưng là bọn họ cũng chưa từng gặp qua trò chơi kiểu này.

Bất quá bọn họ làm lập trình viên, chỉ cần làm tốt công việc của mình là được, không cần đi nghi ngờ kế hoạch của người khác, đây chính là bổn phận. Hơn nữa tiền cũng nhận được không ít, ở thành phố nhỏ như Lạc thành này mà tiền lương ngang bằng so với các thành phố lớn phía bắc, cớ sao mà không làm chứ?

Sau khi kết thúc cuộc họp Nhâm Hòa kéo Hứa Nặc đến bên cạnh nói chuyện riêng một cách nghiêm túc, thấy Hứa Nặc có chút khẩn trương, Nhâm Hòa bình tĩnh nói: “Ngươi khả năng không nghĩ tới chính mình sẽ bắt đầu gây dựng sự nghiệp sớm như vậy, nhưng mà hiện tại công ty này có 40% cổ phần của ngươi. Ngươi biết ta đã vì trò chơi này mà bỏ bao nhiêu tiền không? Ít nhất 1700 vạn, cho nên ngươi phải nghiêm túc làm việc. Ngươi cũng biết nguyện vọng lớn nhất của ta là chơi thể thao cực hạn, cho nên tất yếu ta sẽ ít tham dự kinh doanh, ngươi có từng suy nghĩ sau này chính mình sẽ trở thành nhân vật gì trong công ty không? Ngươi sẽ là người lãnh đạo thực tế, cho nên hy vọng ngươi thấy rõ chính mình.”

Hứa Nặc nghe vậy thì có chút khó xử, thậm chí có chút nhút nhát: “Ta khả năng làm không được.”

Nhưng mà hết thảy đều đã nằm trong dự tính cua Nhâm Hòa, nếu như chính hắn ở kiếp trước nói với hắn rằng: Ta là chú họ xa của ngươi, hiện tại ta muốn để công ty của ta cho ngươi kinh doanh.

Nhất định phản ứng đầu tiên của Nhâm Hòa sẽ là mẹ nó ngươi lừa ta à, sau đó phản ứng tiếp theo nhất định là luống cuống, chính mình khả năng không thể làm được.

Nhưng mà loại chuyện này nếu như không đi làm thì vĩnh viễn không thể làm được, hắn cần phải mạnh mẽ đẩy Hứa Nặc lên vị trí này, để tiểu mập mạp trưởng thành cùng với Dota, giai đoạn trước xảy ra bất cứ sai lầm gì cũng không quan trọng, dù sao chính mình còn có thời gian chiếu cố, nhưng mà tới giai đoạn sau thì Nhâm Hòa sẽ thật sự buôn tay.

Nếu có thể để chính mình hoàn toàn buôn tay ở giai đoạn sau thì Nhâm Hòa nguyện ý để chính mình hiện tại mệt mỏi hơn một chút.

Chính hắn đưa 40% cổ phần cho Hứa Nặc cũng không phải là tặng không, còn có yếu tố tình cảm, đối phương chính là bạn bè chân chính duy nhất của hắn từ lúc xuyên không tới, quan hệ của hắ với đám người Lưu Nhị Bảo kém xa quan hệ giữa hắn và Hứa Nặc.

Tiếp đó, số cổ phần này là để buộc chặt Hứa Nặc với chiến xa của chính hắn.

Tuy rằng Nhâm Hòa có thể chi tiền mời người làm giám đốc nhưng đối phương đáng giá để hắn tín nhiệm sao? Đó là chưa chắc.

Vẫn là câu nói kia, tiền là kiếm không hết.

Nhâm Hòa đặt Hứa Nặc ở nơi đó, để đối phương cùng đám người này ma hợp, tư thái mặc kệ hắn sống chết….

Mà thời gian bắt đầu hành trình tới Kinh Đô cũng đã xác định, chính là ba ngày sau, khi đó Dương Ân sẽ mang theo Dương Tịch tới Kinh Đô nghỉ hè, trở về nhà thăm ông bà. Đến lúc đó chính mình sẽ thuận lý thành chương vụng trộm chạy đến, sau đó bắt cóc con gái yêu quí của bọn họ rồi đi đá quán.

Trong thời gian chờ đợi này bỗng nhiên có điểm thi!

Tất cả mọi người đều có thể tra cứu điểm của chính mình thông qua điện thoại, chỉ cần ghi ra số báo danh là được.

Đúng lúc này Nhâm Hòa cũng tra được thành tích của mình: Tổng 601 điểm.

Lúc tra được từng này điểm thì Nhâm Hòa hít một hơi thật sâu.

Tổng điểm thi trung học phổ thông là 645 điểm trong đó có 30 điểm thể dục, tổng điểm văn hóa là 615 điểm, mà hắn lấy được 601 điểm, đây là khái niệm gì chứ?

Nhưng vấn đề là bài thi hóa học vật lý của hắn theo lý thuyết chỉ được cộng 17 điểm mà thôi, vậy thì 20 điểm còn thừa kia ở đâu ra?

Mẹ nó, viết mấy mẩu truyện cười mà được nhiều điểm như vậy? Giáo viên chấm bài đây là bị điên sao?

Nhâm Hòa cạn kiệt ngôn ngữ, nếu mà bình thường thì hắn nhất định sẽ rất vui: Viết một ít truyện cười mà có thể cộng nhiêu điểm như vậy.

Nhưng mà hiện tại không giống nhau, kết quả này quả thực là muốn bắt hắn nhận điểm tối đa! Cộng thêm điểm thể dục, thì điểm thi của hắn là 631 điểm! Hơn nữa năm nay đề thi còn rất khó nữa, chẳng lẽ chính mình phải nổi danh hay sao?

Phải biết rằng rất nhiều học sinh thi được 22 điểm môn thể dục đã rất không tồi rồi, hiện tại tố chất thân thể của học sinh càng ngày càng thấp, đây là chuyện phổ biến, mà kỳ thi thể dục tại Lạc thành tư trước tới nay tương đối nghiêm.

Hiện tại trong lòng Nhâm Hòa có chút không yên, điểm thi của chính mình sẽ đứng thứ bao nhiêu? Top 50 toàn thành phố? Kỳ thật cảm giác trước 50 còn không tồi……

Chỉ là hắn không biết rằng, giáo viên chấm thi bài hóa học và vật lý nhìn thấy bài thi của hắn thì cho rằng đây tuyệt đối là học sinh kém, bằng không sao điểm có thể thấp như vậy, kể cả học hành tùy tiện thì cũng không nên kém như thế chứ!

Cho nên hắn nghĩ, học sinh có thành tích học tập kém như vậy, chính mình thuận theo dư luận trên mạng cho bài thi này điểm cao cũng là hợp tình hợp lý, dù sao ảnh hưởng thành tích tổng thể cũng không lớn, nên là trường nào thi không đỗ thì vẫn như cũ không đỗ, suy cho cùng bài thi này chỉ cộng có 50 điểm mà thôi.

Nhưng giáo viên chấm thi cũng tuyệt đối không lường được, Nhâm Hòa chính là loại thiên tài cực đoan trong truyền thuyết!

Cái này làm cho kết quả có chút xấu hổ….

Lúc này chủ nhiệm Lưu đang ở phòng giáo vụ uống trà bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của một người bạn cũ, vừa nhấc máy đã nghe thấy âm thanh phát ra từ bên kia: “Chúc mừng chúc mừng nhé lão Lưu, trạng nguyên năm nay vậy mà là học sinh của trường các ngươi!”

Chủ nhiệm Lưu nghe thế thì hai mắt sáng lên đặt ly nước xuống bàn nhanh chóng hỏi: “Thật hay giả thế? Tên là gì?” Phải biết rằng một trường học nếu có trạng nguyên thì công việc tuyển sinh sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hiện tại áp lực từ hiệu trưởng càng lúc càng lớn, các trường học đều thi nhau tranh đoạt học sinh, chỉ cần lấy được nhiều học sinh giỏi thì tỷ lệ thi được vào đại học chắc chắn sẽ rất cao, đây chỉ là thường thức.

Nhưng mà năm nay điểm thi thử của trường cũng không cao lắm ngay cả lọt vào top 20 cũng không có thế nào bây giờ lại sinh ra một con ngựa ô cơ chứ? Quả thực là kinh hỉ ngoài ý muốn.

Đây chính là trạng nguyên đấy!

Lúc này người đầu dây bên kia mới cười nói: “Điều này là chắc chắn, học sinh này ở trường các ngươi tên là Nhâm Hòa, buổi chiều nay sẽ công bố. Ta vừa nhận được thông tin đã gọi điện thông báo cho ngươi đấy.”

“Cái gì đấy?” Chủ nhiệm Lưu nghe vậy thì có chút không ổn: “Nhâm Hòa? Nhâm Hòa nào cơ?”

“Ngươi nhìn ngươi kìa, ngay cả học sinh mũi nhọn của trường mình cũng không biết, xem ra chức chủ nhiệm phòng giáo vụ của ngươi là danh không xứng với thực rồi! Học sinh Nhâm Hòa của trường các ngươi đứng đầu đạt được 631 điểm. Buổi chiều hôm nay chúng ta phải đem việc này công bố toàn thành phố ta cảm thấy ngươi hiện tại nhanh chóng đến nói chuyện cùng hắn tốt nhất là phải phải giữ hắn lại tiếp tục học ở trường của ngươi nói không chừng sau này thi đại học sẽ mang đến kinh hỉ tiếp đấy.” Đối phương đùa giỡn nói.

Mẹ nó ta chỗ nào mà danh không xứng với thực, hắn căn bản không phải là học sinh mũi nhọn được chưa? Mẹ nó người nói lại một lần nữa với lão tử rốt cuộc ai là trạng nguyên? Hãy nói cho ta biết là chính mình nghe nhầm được không?

Lại còn bảo ta giữ lại hắn ở trường? Ha ha, ngươi đây là chê ta chết chưa đủ nhanh à?