TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 145: Muốn thay đổi nhân sinh là chuyện không đơn giản

Mấy ngày sau kỳ thi trung học phổ thông, cái nóng bức của mùa hè chính thức bắt đầu, mọi người thay đổi quần áo ngắn mát, các cô gái thi nhau diện những bộ váy hoa mỹ.

Ánh mặt trời trên thành phố chưa từng bị đình trệ, phảng phất như là một cái lò nướng rơi từ trên bầu trời xuống, ánh mặt trời mùa hè xuyên qua kẽ lá rơi xuống mặt đất, trên đường phố Lạc thành lúc này như được trải thêm từng điểm vàng óng.

Đây là năm 2006 tại Lạc thành, không quá phát đạt, cuộc sống về đêm rất nhanh kết thúc, lúc 12 giờ đêm đã không gặp được người đi trên đường.

Chỉ là Nhâm Hòa ưa thích nơi này, bởi vì rất ít người không thích quê nhà của chính mình.

Hắn chính là một người lười đi xa, nếu người khác có điều kiện xuyên không như hắn thì đại khái sẽ phất lên rất nhanh, sau đó cướp lấy càng nhiều tài nguyên xã hội, cuối cùng đứng ở tầng cao nhất của xã hội quan sát vạn vật…

Nhưng cũng kết thúc cuộc sống bận rộn này bằng cái chết.

Mà khi hắn có cơ hội sống lại một đời, thì chuyện quan trọng nhất trong lòng hắn không phải tiền tài danh lợi, mà là muốn làm một lần ăn cả đời, tạo ra Dota hoặc là cái gì đó tương tự, sau đó chính mình làm người giàu có rảnh rỗi ăn nhậu chơi bời.

Nhâm Hòa không cần đi mua biệt thự, bởi vì hắn cũng sẽ không sợ hãi cô độc. Hắn thậm chí không nghĩ rằng sẽ thoát ly khu náo nhiệt, bởi vì như vậy không còn thú vị…..

Hắn chính là một người bình thường như vậy, một lần nữa được sống lại hắn vẫn như cũ cho rằng chính mình bình thường, có đôi khi sau khi lớn lên mới có thể minh bạch một việc, tính cách một người thật sự có thể quyết đinh hướng đi cả đời của hắn.

Nhâm Hòa nguyên bản là một người an nhàn, hắn tuy rằng liều mạng nhưng càng có rất nhiều hy vọng, ngoài những chuyện hắn đang liều mạng thì cuộc sống còn lại của hắn càng an nhàn.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, nếu như không có Hệ Thống Thiên Phạt, hoặc là ban đầu nếu không có trừng phạt mạt sát tạo cảm giác áp bách lớn lao như vậy, thì đại khái hắn cố gắng thêm gấp mười lần cũng chưa chắc có thể mở ra con đường theo đuổi cực hạn của chính mình.

Trọng sinh trở về có vẻ làm buôn bán rất là đơn giản, nhưng nếu như người trọng sinh này lại không am hiểu về buôn bán thì sao, như vậy kể cả biết hướng đi của lịch sử thì cũng chưa chắc đã làm tốt kinh doanh!

Kỳ thật trong nội tâm của Nhâm Hòa vẫn là có chút cảm ơn Hệ Thống Thiên Phạt, hệ thống này tuy rằng không ít lần hố hắn, nhưng thật sự đã đưa nhân sinh của hắn bước lên một con đường mà trước nay hắn tưởng tượng cũng không dám.

Mấy ngày này, Hứa Nặc cũng đã đi ra khỏi cảm xúc khẩn trương, rốt cuộc hắn cũng ý thức được một vấn đề, vì cái gì bài thi lần nay lại có nhiều đề mục quen thuộc như vậy chứ?

Trong lòng hắn có chút phỏng đoán, thật sự là việc này quá trọng đại nên hắn không có nói cho bất luận kẻ nào, kỳ thi này của hắn là kỳ thi thuận lợi nhất từ trước tới nay.

Tuy rằng có một phần phải viết truyện cười để bù vào nhưng Hứa Nặc có thể khẳng định chính mình muốn thi đỗ trường cấp ba thì không thành vấn đề, tuy rằng Nhâm Hòa chỉ cho hắn 80% đề bài nhưng vấn đề là hắn làm rất nhiều đề, các đề khác cũng biết rất nhiều.

Hứa Nặc thấp giọng hỏi Nhâm Hòa là tại sao lại thế này, nhưng khẳng định Nhâm Hòa không thể nói cho hắn tình hình thực tế được, sau này còn một kỳ thi đại học nữa, không thể xuất hiện chuyện ngoài ý muốn ảnh hưởng đến kỳ thi này được.

Hứa Nặc vẫn luôn suy đoán rằng Nhâm Hòa thông qua cha của hắn mà lấy được đề thi, cho nên trong nội tâm của Hứa Nặc lúc này cực kỳ tôn sùng cha của Nhâm Hòa, mấy này nay hắn tới nhà Nhâm Hòa có từng gặp cha hắn một lần, một câu chú Nhâm hai câu chú Nhâm, thực sự quá là nhiệt tình đến nỗi đối phương mê mang hỏi Nhâm Hòa, tiểu tử Hứa Nặc này gần đây có bị sao không?

Chỉ có điều Nhâm Hòa làm gì có thời gian đi quản suy nghĩ của Hứa Nặc, chuyện quan trọng hiện tại chính là để Côn Luân và Dota đi lên quỹ đạo trước khi tiến tới Kinh Đô!

Hắn lôi kéo Hứa Nặc bắt đầu triệu tập các cao thủ máy tính đi tới Lạc thành, quá trình này phải khó hơn nhiều so với mời thiết kế viên, lập trình viên đủ trình độ để tham gia chế tác Dota không thể nào là người không nổi danh, Nhâm Hòa không hi vọng sau này sẽ xuất hiện lỗi gì đó làm người khác chê cười.

Nhưng nếu là cao thủ thì thường thường có cá tính và chủ kiến độc lập, Nhâm Hòa đã sớm có chuẩn bị tâm lý.

Hắn đã thảo luận tốt với Hứa Nặc, cố ý đưa ra thù lao cao chưa từng có! Lương của lập trình viên năm 2006 đại khái trên dưới 1,5 vạn, cái này phải là người có 4 năm kinh nghiệm trở lên, kể cả kiếp trước ở Kinh Đô lương lập trình viên cũng chỉ khoảng 30 vạn đến 50 vạn mà thôi.

Mà Nhâm Hòa vì biểu đạt thành ý trực tiếp chi trả phí đi lại hơn nữa có thể thỏa thuận lương. Cái này đã biểu đạt thành ý của Nhâm Hòa, hơn nữa chỉ cần đối phương nguyện ý tới chính hắn có tự tin lưu lại bọn họ. Hơn nữa đối phương đều là người nổi danh trong giới, Nhâm Hòa không tin rằng bọn họ sẽ làm ra chuyện gì đó thiển cận, tiền đồ của bọn họ sẽ không chỉ dừng lại 1 vạn , giới lập trình lớn như vậy, danh tiếng xấu xí thì kỹ thuật tốt hơn nữa cũng không có ai dám dùng.

Đãi ngộ phúc lợi của hắn quá cao làm cho đối phương tưởng rằng đây là đang bán hàng đa cấp… Có người nửa tin nửa ngờ hỏi, chẳng lẽ các ngươi muốn khai trương trang web đánh bạc à?

Khai trương cái em gái ngươi!

Thật sự là tiền lương cùng phúc lợi quá hậu đãi, gần 3 ngày, sau khi Nhâm Hòa chuyển tiền tới số tài khoản đối phương thì đã có 6 lập trình viên chạy tới Lạc thành tìm tòi thật hư.

Nhâm Hòa trực tiếp dẫn bọn họ đi tham quan công ty, lúc đối phương nhìn thấy chiếc bán tải cùng với cảnh tượng hoành tráng cảu công ty, còn có nhóm người thiết kế nhàn nhã thưởng thức trà chiều thì bọn họ cũng tin tưởng Nhâm Hòa và Hứa Nặc muốn nghiêm túc làm trò chơi!

Hơn nữa bọn họ cũng hỏi thăm tiến độ của nhóm thiết kế, vậy mà phát hiện một số bộ phận đã tiến hành đến giai đoạn giữa rồi, những bức họa đó bọn họ cũng được xem qua, mỗi bức họa đều chi tiết đến mức bọn họ không thể bắt bẻ, xem ra đối phương thật sự muốn làm trò chơi.

Chẳng qua bọn họ có một chút nghi vấn: Trong công ty này không có kế hoạch trò chơi!

Cái này cũng không đúng, một công ty trò chơi thì làm sao ngay cả bản kế hoạch cxung không có chứ, bọn họ đều là những tay lão làng, kế hoạch trò chơi mới là linh hồn chính của công ty, trò chơi này mặc kệ muốn hút tiền cũng được, hay là muốn cốt truyện nổi tiếng cũng được, hình thức trò chơi,…. Đều không thoát khỏi liên quan tới kế hoạch trò chơi.

Bọn họ trực tiếp nói ra nghi vấn của mình, làm lập trình viên phần lớn đều ngay thẳng, đương nhiên là phần lớn, không phải toàn bộ.

Nhâm Hòa cũng không có giải thích gì nhiều, mà là sau khi thảo luận xong thù lao cùng với tiền thưởng thì yêu cầu bọn họ ký hiệp nghị bảo mật song song với hợp đồng lao động, sau đó mới mang bài thuyết trình rồi mở cuộc họp với bọn họ.

6 lập trình viên, đại khái đã đủ rồi, mọi người đều là cao thủ trong giới, Nhâm Hòa trực tiếp nói cho bọn họ nếu 6 người có thể hoàn thành tiến độ thì hắn sẽ đưa ra tiền lương của 8 người, tiền lương của 2 người bị dư ra sẽ chia đều cho 6 người bọn họ làm tiền thưởng.

Vàng thật bạc thật, đề tài này mọi người đều thích! Lập tức đồng thanh đáp không thành vấn đề!

Bất quá lúc này Nhâm Hòa cũng nói ra yêu cầu của hắn: Công tác bảo mật không chỉ dừng lại ở hiệp nghị, từ hôm nay trở đi các vị không thể mang bất cứ thứ gì từ văn phòng rời đi, máy tính mà bọn họ bảo mật đều là được lắp đặt riêng ở các phòng, không internet, từng người được phân công quản lý các quy trình khác nhau, rồi để Hứa Nặc phụ trách dung hợp lại thành một khối để đảm bảo tiến độ, tài liệu đều được khóa lại để phòng ngừa rò rỉ!

Vì thế Nhâm Hòa đặc biệt bỏ ra số tiền lớn mơi hai bảo an chuyên nghiệp.

Loại thủ đoạn này kỳ thật là loại thủ đoạn thô bạo cấp thấp, chính Nhâm Hòa cũng không hiểu cái này nên chỉ có thể làm vậy, Hứa Nặc tuy rằng trình độ cao nhưng mà tâm tư vẫn quá đơn thuần. Hứa Nặc nói về sau có thể thông qua thủ đoạn kỹ thuật để giải quyết vấn đề này, bất quá chờ khi Dota chiếm lĩnh được thị trường nhất định, đạt được danh tiếng thì nào cần lo lắng về vấn đề rò rỉ tài liệu?

Trong ngành sản xuất làm bất cứ chuyện gì để bảo mật cũng không quá phận, cho nên mọi người tập mãi cũng thành thói quen, có chút công ty coi trọng, có chút công ty không coi trọng, đây đều là chuyện bình thường cũng không ai cảm thấy bị vũ nhục. Người ta đã đưa ra vàng thật bạc thật rồi, phòng ngừa thất bại cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Ngược lại là mọi người lau mắt mà nhìn hai người trẻ tuổi này, tuy rằng thoạt nhìn rất trẻ nhưng phong cách làm việc chắc chắn không chê vào đâu được.

Nhưng vấn đề lớn nhất là…. Vẫn không có kế hoạch trò chơi sao? Chẳng lẽ ông chủ tự mình làm kế hoạch?

Lúc hội nghị tiến vào vấn đề chính thì bọn họ phát hiện một điều…. Chính mình thế mà đoán đúng…..

Mẹ nó thực sự là ông chủ đích thân làm kế hoạch khai phá?