TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 143: Kỳ thi khó nói

Buổi sáng của kỳ thi trung học phổ thông, Nhâm Hòa vẫn không thể nhìn thấy cha mẹ hắn, đoán chừng hai người này còn không biết hôm nay con trai họ thi trung học phổ thông….

Nhâm Hòa, Dương Tịch, Hứa Nặc ba người không cùng trường thi với nhau, cho nên không cùng đường nên không có cách nào đi cùng, bất quá bọn họ đã hẹn nhau tối nay sau khi thi xong sẽ đến quán cơm nhỏ ở gần nhà Dương Tịch gặp nhau.

Đồ vật cần thiết để đi thi gồm bút chì, bút mực màu đen, cục tẩy, thước kẻ,…. Nhâm Hòa cũng cảm thấy có ý tứ, kiếp trước lúc hắn 26 tuổi hắn cảm thấy chính mình sẽ không bao giờ phải bước vào phòng thi nữa, không ngờ thế sự vô thường hắn xuyên không về thời học sinh.

Kiếp trước, khi chuẩn bị thi đại học các thầy cô sẽ dạy bọn họ là nếu gặp được bài không viết được thì chép lại đề bài một lần, nói dễ nghe một chút, không chừng giáo viên chấm thi sẽ cho ngươi một hai điểm.

Nhưng Nhâm Hòa không nói như vậy với Hứa Nặc, những phần hắn đưa cho Hứa Nặc ôn tập chỉ chiếm 80% tổng đề hi, cho nên lúc thi tất yếu sẽ gặp bài không làm được, cho nên Nhâm Hòa nói cho hắn, nếu như gặp đề bài không biết làm thì cũng đừng chép lại đề bài hiểu không? Các giáo viên đều dạy như vậy, khẳng định cũng sẽ có nhiều học sinh làm theo, chuyện này giáo viên chấm thi quả thực đã nhìn chán rồi!

Cho nên phương pháp tốt nhất chính là viết chuyện cười kinh điển, người khác chép lại đề mục, còn ngươi thì viết chuyện cười, như vậy chẳng khác nào trổ hết tài năng đúng không?

Hứa Nặc lúc đấy có chút mê mang: “Ngươi có phải hiểu lầm với từ trổ hết tài năng phải không?”

“Ta hiểu lầm em gái ngươi, cứ làm theo ta nói là được.”

Dù sao Nhâm Hòa có thể bảo đảm Hứa Nặc hiện tại ít nhất sẽ lấy được 80% số điểm, cho nên nói giỡn một chút, hơn nữa sự thật cũng là như thế: Giáo viên chấm bài đều là người kiến thức rộng rãi, chỉ cần nhìn thấy ngươi chép lại đề bài thì đã biết nguyên nhân rồi, nhưng nhiều học sinh làm như vậy thì sao, chẳng lẽ mỗi người đều cho điểm? Đây chẳng khác nào nói đùa!

Nhưng là nếu trong quá trình chấm bài buồn tẻ bỗng nhiên nhìn thấy một cái gì đó buồn cười, thì đó là cảm giác gì, mẹ nó quả thực đó là kinh hỉ ngoài ý muốn mà, cái truyện cười này đáng giá hai điểm!

Kiếp trước lúc Nhâm Hòa thi đại học đã làm như vậy, cuối cùng thành tích mỗi môn phải cao hơn hắn tự chấm 4 điểm, cái này tuyệt đối là tác dụng của truyện cười đem lại.

Hứa Nặc nửa tin nửa ngờ nhìn Nhâm Hòa, cảm giác như hắn gặp phải kẻ lừa đảo vậy…..

Trường thi của Nhâm Hòa vừa hay ở gần nhà hắn, đi hơn 2 phút là tới, tìm được trường thi sau đó ngồi lên vị trí chờ đợi giáo viên kiểm chứng thân phận, sau đó bắt đầu kỳ thi.

Phòng thi chính thức này quả thực làm cho người ta hoài niệm mà, kiếp trước Nhâm Hòa sau khi bước vào đại học thì chưa từng thành thành thật thật thi cử, mà những hành vi gian lận cũng không gọi là gian lận, mà là mọi người cùng tiến! Hiện tại nhìn thấy tờ giấy màu trắng ghi thông tin thí sinh dán ở trên bàn, hắn bỗng cảm thấy có chút thân thiết.

Nhâm Hòa cũng không có dự định lấy điểm cao ở kỳ thi này, năm 2006 tại Lạc thành tổng số điểm là 645 điểm, trong đó có 30 điểm là điểm thể dục, cái này không có gì ngoài ý muốn Nhâm Hòa đã đạt được điểm tối đa…..

Lúc trước thi thể dục Nhâm Hòa đứng nghiêm nhẹ nhàng nhảy hơn 3 mét 2, giám thị thể dục đều đứng hình há mồm…..

Nhưng mà các bạn học thì đã chết lặng, bọn họ cảm thấy đây là chuyện bình thường, dù sao mọi người cũng từng nhìn thấy Nhâm Hòa nhảy lầu rồi…

Chờ đến khi hoàn thành các bài kiểm tra chạy 50 mét, đứng nghiêm nhảy xa, đá cầu, nhả dây, hít xa,… Giáo viên giám thị môn thể dục cũng đã chết lặng, hắn nhìn không được hỏi Nhâm Hòa có muốn suy xét đi con đường thể thao không, kết quả Nhâm Hòa trực tiếp từ chối.

Chơi thể thao là gì chứ, đại gia ta đây nếu chơi thì phải chơi mạng…..

Mà tổng 645 điểm, ở ngày thường thi được 610 đã là thủ khoa rồi, mà để thi vào trường cấp ba mà Nhâm Hòa đang học thì chỉ cần 540 điểm là đủ rồi.

Trong tâm trí của Nhâm Hòa mong muốn điểm của hắn ở khoảng 580 điểm, không tính là cao nhưng cũng xem như là hơn đại đa số người, cha mẹ hắn khi nói ra ngoài cũng sẽ được nở mày nở mặt, suy cho cùng hắn tham gia kỳ thi này còn không phải bởi vì cho bọn hắn không bị mất mặt mũi sao.

Cái gọi là hiếu thảo bất quá là có thể làm thêm một chút chuyện để cha mẹ vui vẻ mà thôi, kỳ thật cũng không tính là khó khăn. Nhưng cái này không có nghĩa là vì cha mẹ mà phải đi con đường do bọn họ vẽ ra, cái này là hai khái niệm khác nhau.

Thời điểm Nhâm Hòa lấy được đề thi thì hít một hơi thật sâu: Đề thi này hoàn toàn không khác một chữ gì so với ký ức, cái này cũng có nghĩa là đề bài thi đại học cũng giống như vậy, hơn nữa Hứa Nặc lần này nhất định có thể đạt được thành tích tốt.

Như vậy thì

Giáo viên giám thị là hai cô giáo lớn tuổi, mang theo cặp mắt kính gọng nhỏ màu vàng, thoạt nhìn rất khó tính…..

Trong đó giáo viên đứng ở trên bục giảng lạnh lùng nói: “Chú ý kỷ luật phòng thi, đừng bởi vì một hành động nhỏ của bản thân mà uổng phí vất vả bao nhiêu lâu, cái đó mất nhiều hơn được.” Cô giáo này nhìn thoáng qua đồng hồ rồi nói: “Có thể bắt đầu làm bài thi!”

Nhâm Hòa dùng bút nhanh chóng viết đáp án lên giấy thi, siêu ký ức thật sự là thứ tốt, ít nhất những kiến thức đã biết thì không cần phải ôn lại.

Độ khó của kỳ thi trung học phổ thông so với đại học chẳng khác nào sự chênh lệch giữa việc Nhâm Hòa thả trôi xe với vận tốc 23 km/h và 68 km/h vậy, cách biệt nhau một trời một vực.

Cho nên hắn thậm chí có thể thành thạo khống chế điểm thi của mình, đảm bảo điểm tổng chỉ trên dưới 580 điểm mà thôi.

Tới buổi chiều lúc thi hóa học và vật lý, mặc dù hai môn này là nhược điểm của hắn nhưng suy cho cùng tổng điểm hai môn này cũng chỉ 50 điểm mà thôi. Hắn thật sự không thích hóa học cùng vật lý, những bài thi thử trước đó hắn đều không hề ôn tập một chút nào, chỉ có khi nào Hứa Nặc ôn tập hai môn này thì hắn mới cố tình nhìn qua một chút, bởi vì hướng dẫn người khác học bài là cách học bài tốt nhất, thời điểm Nhâm Hòa thi đại học cũng là thi khối văn, hóa học vật lý của hắn thực sự là bị điểm kém suốt đời.

Hắn cảm thấy bát tự của hắn và hóa học vật lý không hợp, nên điểm của hai môn này cứ tùy duyên số vậy……

Sau khi Nhâm Hòa làm xong đề bài thì giống như lời nói của hắn với Hứa Nặc vậy, hắn thật sự viết ra một trang truyện cười sau đó khẩn cầu giáo viên thêm điểm, cũng không biết tâm trạng của giáo viên lúc chấm bài thi sẽ như thế nào…..

Thật sự đó là truyện khó mà nhịn được cười…..

Hứa Nặc viết truyện cười còn phải nghĩ, nhưng mà Nhâm Hòa thì khác, hắn đã có sẵn trong đầu rồi, chỉ cần hạ bút là thành văn…..

Cái này không phải là bài thi của hóa học vật lý mà là một đống truyện cười gộp lại!

Nhâm Hòa suy nghĩ một chút, vật lý và hóa học của hắn chắc chỉ được tầm 20 điểm trên tổng số 50 điểm mà thôi! Như vậy nếu như chính mình muốn lấy được 580 điểm thì những bài thi khác không được sai quá nhiều.

Bỗng nhiên có tiếng người khác phụt cười vang lên sau lưng hắn, khi hắn quay đầu lại thì thấy giám thị đang đứng sau hắn, mắt nhìn chữ trên bài thi kết quả không thể nén được mà trực tiếp phụt cười.

Giáo viên này thấy Nhâm Hòa phát hiện thì ngay lập tức chắp tay sau lưng như chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ có điều khi không ai chú ý lại tiếp tục ngó lại…..

Mặt Nhâm Hòa lúc này đen như đáy nồi, cái này chính là giám thị khó tính sao?

Thời điểm hắn nộp bài còn thấy vị giám thị này đặc biệt để bài thi của hắn sang một bên, dự định nhìn chuyện cười tiếp….

Cái này còn không tính là cái gì, chờ đến ngày thi hôm sau, vị giám thị này thế mà đặc biệt chạy tới chạy lui xung quanh hắn, xem hắn có còn viết chuyện cười hay không! Chờ mãi không thấy chuyện cười còn thất vọng thở dài!

Ngươi có phải bị bệnh hay không! Nhâm Hòa thực sự cạn lời!

Những môn hôm nay hắn thi đều là trọng tâm, nếu như muốn lấy điểm cao để kéo lại điểm vật lý và hóa học thì phải cố gắng, nếu làm không tốt thì 580 điểm là khó với tới.