TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 138: Khởi động trò chơi

Không hề nghi ngờ, các phóng viên không có khả năng ngu ngốc đến mức cho rằng thần xe của Lạc thành lại là một tiểu mập mạp trước mặt, chỉ cần dùng đầu óc suy ngẫm đều sẽ biết, hoàn thành động tác cao độ như vậy sao có thể là một người nhìn như bị thiểu năng trí tuệ, lại còn mập ú như thế này!

Hơn nữa kỵ sĩ ở trong video “Kỵ sĩ chi danh” cực kỳ rõ ràng, bao gồm hình thể của Nhâm Hòa cũng đều thể hiện rõ, cho nên khi bọn họ thấy được một màn như vậy thì đã hoàn toàn từ bỏ!

Cuối cùng bọn họ cũng nhận ra: Lạc thành báo chiều công bố một tin tức giả!

Sự thật chính là ở trước mặt, các phóng viên một lần nữa xác nhận cùng nhau, ở lớp 9 thứ 2 này kỳ thật có hai Hứa Nặc, một người khác chính là ở trong video kia. Chỉ là sự thật mà bọn họ nhận được lại là phủ định, ở trong lớp này chỉ có duy nhất một Hứa Nặc, chính là tiểu mập mạp kia!

Thời điểm phóng viên thất vọng rời đi còn chưa tới 2 giờ, chuyện Lạc thành báo chiều công bố tin tức giả bắt đầu gây xôn xao.

Mọi người đều đang chờ tin tức về kỵ sĩ, kết quả ngươi nói cho ta một tin giả?

Cái gọi là hy vọng càng nhiều thất vọng càng lớn, mọi người tức giận đều chỉ mũi mâu về phía vị phóng viên ký tên kia, Viên Bằng!

Ngay từ đầu khi Viên Bằng nghe tin Hứa Nặc không phải thần xe thì nội tâm cự tuyệt, hắn không tin rằng mình sai nên trực tiếp đi một chuyến tới phòng học, kết quả thực tế nói cho hắn tiểu mập mạp tên Hứa Nặc kia không phải là thiếu niên mình gặp, hơn nữa toàn bộ phòng học cũng không có gương mặt quen thuộc đó.

Nội tâm Viên Bằng như là sét đánh giữa trời quang, đứng hóa đá ở nơi đó….. Cái gì mà công việc tốt lương cao, cái gì mà tiền đồ xán lạn, đều đã rời bỏ hắn mà đi…..

Tại thời điểm này hắn cực kỳ rõ ràng hậu quả khi chơi đùa toàn bộ người dân trên cả nước, thậm chí là trên cả thế giới.

Lạc thành báo chiều sẽ không sa thải hắn, nhưng vấn đề là về sau muốn trở mình thì không có hy vọng!

Tại sao lại là như vậy?

Cho tới giờ khắc này Viên Bằng mới ý thức được….. Đối phương đã bắt đầu nói dối từ cuộc thi Marathon…..

Ai sẽ nghĩ tới thời điểm vinh danh quán quân ngươi lại nói dối chứ? Mẹ nó cái này làm gì có ai mà ngờ được! Ngươi đã vất vả đạt được quán quân cuộc thi marathon để cộng điểm thi rồi, kết quả ngươi dùng tên người khác?

Mẹ nó cái này cũng quá là lừa người đi!

Nhưng mà Viên Bằng bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, hắn là người hiểu biết tìm tòi chi tiết trong các tình huống, cho nên hắn tự hỏi theo bản năng, đối phương vì cái gì có thể nói rõ tên và lớp của Hứa Nặc? Rõ ràng đối phương nhận biết Hứa Nặc.

Nói cách khác chỉ cần theo dõi Hứa Nặc thì có thể tìm được kỵ sĩ?

Viên Bằng cảm thấy chính mình tìm được phương pháp có thể vãn hồi thế cục, nhanh tay gọi tới tổng biên, kết quả đối phương vừa bắt máy đã phun ra một đống lời nói thóa mạ: “Viên Bằng, đây chính là chuyện tốt của ngươi đấy! Mai ngươi không cần đến nữa, tạm thời cắt chức ba tháng để ngươi nhận thức rõ ràng sai lầm mà chính mình mắc phải!”

“Này tổng biên, ngài nghe ta giải thích……” Nhưng mà lúc này âm thanh truyền từ đầu dây bên kia tới chỉ là những tiếng bíp bíp…..

Vì cái gì những chuyện liên quan với tên kia thì không có cái nào là thuận lợi?

………

Hai ngày này Nhâm Hòa không có dự định đi học, nghe Dương TỊch nói hiện tại từng đám phóng viên một nối đuôi nhau đến xem, kể cả đã công khai tin tức này là giả thì vẫn còn người chưa từ bỏ ý định mà tới xem.

Hai ngày này hắn ở nhà bận việc về Dota, bản vẽ phác thảo của các anh hùng đã hoàn thành được khoảng 60% rồi, hắn một lần nữa nhìn những anh hùng xuất hiện trên thế giới này bằng chính bàn tay của mình thì kích động, hắn thực sự có tình cảm với Dota, kiếp trước khi vào đại học, cái này là một phần không thể thiếu của hắn.

Sau khi tài chính đầy đủ, Nhâm Hòa từ bỏ dự định đợt trước là làm Dota 1, mà hắn tính toán làm bản hoàn chỉnh luôn!

Có thể nói kiếp trước chò trơi Dota 2 về cơ chế cùng độ tinh xảo của hình ảnh đều viễn siêu so với Liên Minh Huyền Thoại, hơn nữa nếu hắn đích thân làm thì có thể giảm thiểu rất nhiều chi phí phát sinh: Không cần động não thiết kế anh hùng, trang trí giao diện cũng tối ưu, không cần đi suy nghĩ cốt truyện kịch bản, cũng không cần tự hỏi về hình thức của trò chơi.

Những thứ này tất cả đã ghi tạc vào trong đầu của Nhâm Hòa rồi, những việc còn lại chỉ là chế tác trờ chơi cùng mô hình mà thôi.

Chỉ có chi phí nhân viên!

Đối với chuyện mà mình thích, Nhâm Hòa càng làm càng hưng phấn, càng làm càng muốn làm nhiều hơn nữa, loại cảm giác này thật giống như là sáng tạo một đế quốc trò chơi! Một cái quái vật khổng lồ trong giới trò chơi!

Chẳng sợ sau này các bản bắt chước xuất hiện, nhưng ở kiếp trước, Dota vẫn là ông vua không ngai trong thế giới trò chơi, độ nóng các trò chơi khác không thể so sánh được, nhưng người dùng trung thành cùng số tiền thu vào, cùng với tiền thưởng của quán quân cuộc thi cao nhất thế giới.

Chẳng qua là ở Trung Quốc, mọi người bị ảo giác là Dota xuống dốc mà thôi, nhưng trên thực tế hoàn toàn không phải vậy.

Hơn nữa yêu cầu của Nhâm Hòa chỉ muốn lưu lại một đường lui, làm một cái cây tài chính, chỉ cần đủ tiền tiêu là thỏa mãn.

Hai ngày này Nhâm Hòa tìm người đăng ký công ty cùng nhãn hiệu cơ cấu, trực tiếp tiêu tiền đăng ký hết tất cả nhãn hiệu liên quan tới Dota, hiệu suất của đối phương cũng khá là cao, có vẻ như là có chỗ dựa sau lưng, một tuần đã hoàn thiện toàn bộ thủ tục.

Công ty có tên là Công ty cổ phần Thanh Hòa.

Sau đó Nhâm Hòa lấy danh nghĩa công ty bắt đầu thông báo tuyển dụng thiết kế, hắn muốn đầu tiên chuẩn bị xây dựng một bộ phận của trò chơi!

Còn về phần vận hành của trò chơi, Nhâm Hòa đã thương lượng tốt với Hứa Nặc, hắn lấy danh nghĩa của bản thân đi mời chào một vài kỹ thuật viên với mức lương cao.

Suy cho cùng bởi vì anh họ của hắn sau này không thể chi phối hoàn toàn hắn nữa nên bản thân Hứa Nặc đã có chút danh tiếng trong ngành, không ít người có kỹ thuật cao cũng nguyện ý kết giao với hắn, chỉ là mọi người vẫn còn chưa biết hắn là một học sinh trung học thôi.

Trên thực tế nhóm hacker không có quá nhiều kính công kích, ngược lại rất có tính kiến thiết, những hacker luôn lấy mục tiêu đi công kích đều sẽ khiến người khác chán ghét.

Vạn sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông! Nhanh chóng hoàn thành kỳ thi trung học phổ thông rồi nghỉ hè!

Thông báo tuyển dụng chỉ vừa mới đăng nên tạm thời không có người nhận lời mời nhanh như thế, hai ngày này Nhâm Hòa cũng bớt chút thời gian đi thuê những văn phòng có sẵn để làm trụ sở.

Bằng không người khác sẽ nghĩ mình là kẻ lừa đảo!

Vốn dĩ nhìn bề ngoài đã ít tuổi, nếu không đáng tin cậy nữa thì không làm nên chuyện gì.

Hắn dự định viết nốt một bài hát cuối cùng của album “Người hái sao”, lại làm luôn nhiệm vụ liên quan, sau đó toàn tâm toàn ý làm Dota.

Nếu dự định không nhúng tay về sau, thì giai đoạn trước phải tốn thêm tâm tư, nếu như chưa xong xuôi mà đã phủi tay làm ông chủ thì khẳng định trò chơi này sẽ làm không tốt!

Sự thực chứng minh đúng là như vậy, những người chân chính làm nên việc lớn đều không ngại cực khổ vì sự nghiệp của chính mình.

Lúc Nhâm Hòa viết xong bài “Tình yêu của ta” của Tôn Yến Tư thì nhiệm vụ của Hệ Thống Thiên Phạt cũng đã tới: “Nhiệm vụ: Hạn trong vòng 10 phút vượt qua 100 chiếc ô tô, thời gian hoàn thành là 1 tuần, nếu không thể hoàn thành phạt ký chủ ở nhà vệ sinh công cộng ngẫu nhiên ở ba ngày.”

10 phút 100 chiếc, vậy có nghĩa là 1 phút 10 chiếc, nhiệm vụ này thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng mà để đạt được đánh giá hoàn mỹ thì cực kỳ khó khăn, suy cho cùng không có nhiều thời gian cho hắn chơi trội.

Bất quá cũng không sao cả, hiện tại hắn cũng không có định hướng khen thưởng gì cả, tùy duyên đi.

Hơn nữa thời điểm Hệ Thống Thiên Phạt khen thưởng sẽ có lúc vượt ngoài sức tưởng tượng, tùy ý khen thưởng cũng có thể để hắn biết thêm phạm vi mà hệ thống khen thưởng.

Chỉ là trừng phạt ở trong nhà vệ sinh 3 ngày là cái quỷ gì, ba ngày ba đêm sao? Mẹ nó chính mình còn không được tắm? Hơn nữa ý tứ này là muốn chính mình phải ăn cơm ở trong nhà vệ sinh công cộng………..

Hơn nữa nhà vệ sinh công cộng nào cũng có bác gái thường xuyên lau dọn, lúc người ta làm việc hỏi ngươi vì sao ở chỗ này thì ngươi nên trả lời ra sao?

Chẳng lẽ nói là, dì à, ta thích hương vị ở chỗ này?