Khi Nhâm Hòa vượt qua chiếc xe cuối cùng của đoàn xe thì ánh mắt cũng không nhúc nhích một chút nào, khi đó hắn cần phải tập trung vượt qua khúc cua, bằng không thứ chờ đợi hắn rất có thể chính là bị lật xe và rơi xuống vách núi biến thành thịt nát xương tan.
Đoàn xe này mỗi chiếc cách nhau khoảng trên dưới trăm mét, lúc chiếc xe cuối cùng phanh gấp ở khúc cua, toàn bộ đường núi đều quanh quẩn âm thanh của xe khi phanh lại.
Tất cả mọi người đều không tự chủ được mà nhìn lại phía sau, tài xế thì nhìn kính chiếu hậu, mà những người khác trên xe thì quay đầu nhìn lại từ cửa sổ xe.
Xảy ra tai nạn xe sao? Tình huống thế nào vậy?
Nhưng mà một giây kia, khi mọi người nhìn lại thì cảm thấy mộng bức, chỉ thấy một chiếc xe đạp xông ra từ chỗ ngoặt, lấy tư thái vô địch không thể cản phá mà vọt về phía mọi người! Giống như là một vị kỵ sĩ chân chính thời trung cổ đang bị thiên quân vạn mã bao vây bỗng nhiên liều chết xông ra, đằng đằng sát khí vậy!
Lúc này mọi người vẫn chưa phục hồi tinh thần, hoàn toàn chưa hình dung ra tình huống rốt cuộc là thế nào!
Mọi người đều là tới tham gia tiệc mừng thọ của gia chủ nhà họ Hạ, cho nên đều nhận biết lẫn nhau, trong đó có một nửa đều là họ hàng nhà họ Hạ, bọn họ rõ ràng biết người ngồi ở chiếc xe cuối cùng là ai, chỉ là chiếc xe đạp này rốt cuộc là như thế nào?
Chỉ là khi mà bọn hắn nhìn thấy khăn quàng đỏ ở trên mặt đối phương thì……
“Kỵ sĩ!”
“Thần xe của Lạc thành!”
Hiện tại hai đoạn video là “Thần xe của Lạc thành” và “Kỵ sĩ chi danh” thực sự quá nổi tiếng, cơ hồ những người trẻ tuổi chưa ai là chưa từng xem qua, cho nên khi dấu hiệu là khăn quàng đỏ xuất hiện thì mọi ngay lập tức mọi người đã biết được thân phận của đối phương!
Chỉ là bọn hắn đều đang nghi hoặc, vì cái gì đối phương sẽ xuất hiện ở chỗ này?
Nhưng mặc kệ nghi hoặc hay không, đoàn xe này của bọn họ đa số đều là những người trẻ rời đi từ tiệc mừng thọ để cùng hẹn tới trung tâm thành phố ca hát, những người lớn tuổi thì ở lại nói chuyện với nhau, nói không chừng đêm nay sẽ ở lại trên núi Lão Quân, chỉ có bọn họ không thể chịu nổi cảm giác tĩnh mịch này, cảm thấy núi Lão Quân này không thú vị.
Cho nên lúc những người trẻ tuổi này phát hiện thần xe của Lạc thành đang ở ngay trước mắt thì cảm giác như nổ tung vậy!
Những xe phía trước bởi vì khuất tầm mắt nên chưa biết đã xảy ra chuyện gì, rồi sau đó những chiếc xe phía sau đồng thời kéo hết cửa kính xe xuống, còn hưng phấn nghị luận ở trong xe: “Tối hôm qua ta còn đặc biệt đi cùng bạn bè tới nơi hắn hay đến để chò, kết quả chờ mòn mỏi cũng không thấy, ấy vậy hôm nay đi núi Lão Quân mừng thọ mà lại gặp được!”
“Tốc độ nhanh quá! Ngọa tào, sắp vượt qua xe của chúng ta rồi!”
“Ta biết rồi!” Có người hô lớn: “Tiếng phanh xe vừa rồi nhất định là xe của Lão ngũ ở khúc cua bị hắn bắt dừng lại!”
“Ha ha, bị thần xe bắt phanh lại cũng không bị lỗ mà!”
Lúc này không ai cảm thấy đối phương lái xe đạp là không bằng bọn họ đang lái xe ô tôm kỳ thật những người này sau khi chiêm ngưỡng được thần xe đeo khăn quàng đỏ sử dụng kỹ thuật đỉnh cao nghiền áp nước ngoài thì Nhâm Hòa trong nước đã được coi là người sẽ mang vinh quang về cho đất nước. Hơn nữa tới trình độ của bọn họ thì cơ bản đều biết cấp bậc của công ty TK rốt cuộc như thế nào, chiếc xe đạp của người ta đang lái nói không chừng còn đắt tiền hơn chiếc ô tô của mình!
Nói thật chính bản thân Nhâm Hòa cũng chưa nghĩ tới chuyện như vậy, chỉ có điều….. Có thể làm đất nước vẻ vang cũng là một chuyện không tệ.
Bỗng nhiên có cô gái thò đầu ra cửa sổ xe hô lớn: “Thần xe, có thể chụp một tấm ảnh cùng chúng ta không?”
Nhưng mà Nhâm Hòa căn bản không có phản ứng bọn họ, sau khi vượt qua khúc cua thì hắn tiếp tục tăng tốc độ xe lên 100 km/h, phía trước 900 mét nữa sẽ chạm trán khúc cua tiếp theo, hắn cần phải tranh thủ thời gian tăng tốc giữa mỗi khúc cua, sau đó giảm tốc độ trước khi vào cua.
Như vậy thật sự khó khăn, chỉ có điều nhiệm vụ của Hệ Thống Thiên Phạt phải như thế mới có thể hoàn thành được, không còn cách nào khác, cho nên đoạn đường giữa các khúc cua là điểm mấu chốt để hoàn thành nhiệm vụ tích lũy này.
Thời điểm Nhâm Hòa vượt qua xe bọn họ nhanh như chớp thì những người đang ngồi trong xe đều cảm giác được ngoài cửa sổ có từng đợt cuồng phong cuốn tới, đầu tóc của bọn họ bị thổi rối loạn, bọn họ chưa nhìn rõ xe của Nhâm Hòa thì đã bị đối phương vượt qua.
Đoàn xe phía trước của Hoàng Phủ Nhật bởi vì bị khuất tầm nhìn nên không biết mọi chuyện ở phía sau.
Nhưng mà hắn có nghe được câu nói kia: “Thần xe, có thể chụp một tấm ảnh cùng chúng ta không?” Hả, thần xe? Cái gì thần xe cơ? Hoàng Phủ Nhật sửng sốt một chút rồi tự hỏi…..
Ngọa tào! Lúc này hắn bất giác nhìn lại kính chiếu hậu thì thấy hình bóng của Nhâm Hòa nhanh như chớp phi tới, mẹ nó, nguyên lai thật sự là thần xe của Lạc thành!
Hơn nửa đêm sao thần xe của Lạc thành lại tới đường đèo chơi xe chứ!
Hoàng Phủ Nhật là một người yêu thích thể thao cực hạn, cho nên khi người khác không biết Nhâm Hòa tới nơi này để làm gì thì hắn đã có thể dễ dàng đoán được, đường đèo có độ cao chênh lệch lớn so với mặt nước biệt, ngoại trừ chơi thả trôi xe tốc độ cao thì không có khả năng thứ hai!
Ngọa tào, hắn lúc này cảm thấy kích động, đây chính là đỉnh cấp thần nhân về lĩnh vực thể thao cực hạn, cùng người ta so sánh thì chính mình chỉ là một cái rắm, thời điểm nói chuyện cùng bạn bè thì có thể khoác lác một chút, nhưng thời điểm gặp phải chân chính thần xe thì hắn cuối cùng cũng biết chính mình rốt cuộc ở mức nào.
Sau đó hai người Đoạn Tiểu Lâu cùng Hạ Vũ Đình phản ứng không đồng nhất.
Lúc Hạ Vũ Đình nghe thấy hai chữ “Thần xe” thì quay người nhìn lại từ cửa sổ xe, lúc nhìn thấy đối phương thì giống như nhìn thấy được một vị kỵ sĩ kiên cường đang xông ra từ trong hắc ám vậy, mà xe đạp của đối phương lúc này chính là chiến mã. Điều làm nàng chú ý nhất vẫn là ánh mắt của đối phương, chỉ là sắc trời quá tối mà lại không có đèn xe chiếu xạ nên căn bản không nhìn rõ lắm.
Không biết vì cái gì, lúc này trái tim của Hạ Vũ Đình lại đập nhanh hơn một chút, nàng không biết vì sao lại như vậy, hình như từ nhỏ tới giờ đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác như thế.
Mà Đoạn Tiểu Lâu quay đầu nhìn lại chỉ vì muốn biết thiếu niên này rốt cuộc có phải người mà nàng phỏng đoán trong lòng hay không, đáng tiếc trời quá tối nên không thấy rõ lắm.
Xe của Hoàng Phủ Nhật là chiếc xe đi đầu của cả đoàn xe, cho nên cũng không lập tức bị vượt qua, một đoàn xe dài như vậy lại bị một chiếc xe đạp vượt qua từng chiếc một, cảm giác này thật sự quá khó tả, mỗi người đều cảm thấy mất mặt.
Thiếu niên tuổi này đều là huyết khí phương cương, nếu là thời điểm khác bị vượt qua thì nhất định phải vượt lại bằng được.
Chỉ là hiện tại trong suy nghĩ của mọi người chính là, bị vượt qua cũng là điều bình thường, dù sao đối phương chính là thần xe!
Đây là địa vị của Nhâm Hòa đại biểu cho cái tên “Kỵ sĩ” trong mắt những người trẻ tuổi.
Chỉ là lúc này lại xảy ra vấn đề, cơ hồ giống như đúc với chiếc xe cuối cùng của đoàn, xe của Hoàng Phủ Nhật đang đi tới khúc cua và cực kì có khả năng hai xe này sẽ vào cua song song với nhau! Mà tốc độ xe của Nhâm Hòa lúc này vẫn chưa có dấu hiệu giảm xuống, đây là muốn vượt qua chính mình ở khúc cua sao?
Ngọa tào, mẹ nó cái này cũng dám nghĩ, xe đạp đối cứng với ô tô, kể cả đối phương trâu bò thì cũng là ô tô thắng, có lẽ đối phương sẽ vượt qua chính mình trước khúc cua!
Hoàng Phủ Nhật lúc này nhìn thoáng qua đồng hồ tốc độ, tốc độ của chính mình hiện tại là 50 km/h mà đối phương vẫn có thể tiếp cận xe mình nhanh như vậy, dùng mắt nhìn một chút thì sẽ đoán ra được tốc độ lúc này của đối phương chỉ sợ đã tiếp cận 110 km/h! Chỉnh mình đi ô tô trên đường đèo ngay cả tốc độ 80 km/h cũng không dám khiêu chiến, mà đối phương đi xe đạp lại dám tăng tốc đến 110 km/h. Tuy rằng có một ít núi có thể đạt tốc độ càng nhanh hơn nhưng phần lớn đều là đường thẳng, không cần lo lắng đến những khúc cua, hai cái này không phải cùng một đẳng cấp.
Trâu bò, đây thực sự là thần nhân ở lĩnh vực thể thao cực hạn! Hoàng Phủ Nhật cảm thấy hôm nay chính mình rốt cuộc cũng có thể nhận thức được rồi, quả thực quá sảng khoái!
Ngay tại một thoáng suy nghĩ này, bánh xe trước của đối phương đã cắm vào giữa xe của Hoàng Phủ Nhật cùng vách núi, tiếp theo là toàn bộ xe lách qua khe hở, mà sau 50 mét nữa chính là khúc cua!
Một khắc này trong đầu Nhâm Hòa đang tính toán tốc độ của hai xe, sắp tới là khúc cua, tốc độ của hắn cũng bắt đầu hạ xuống ranh giới sinh tử 68 km/h, cho nên hiện tại nhìn như là Nhâm Hòa đang cố tình đi theo song song cùng với xe ô tô của Hoàng Phủ Nhật vậy.
Đoạn Tiểu Lâu cùng Hạ Vũ Đình cũng nhanh chóng nhìn về phía cửa sổ xem chỉ là dưới tình huống Nhâm Hòa đang đeo khăn quàng đỏ thì các nàng chỉ nhìn được đôi mắt của Nhâm Hòa mà thôi.
Nhâm Hòa căn bản không biết người trong chiếc xe này là ai, hiện tại trong lòng hắn chỉ có khúc cua đằng trước mà thôi! Hắn cần thiết vượt qua chiếc ô tô này trước khi vào cua, như vậy lúc xe của chính mình hất đuôi mới không bị va chạm với ô tô!
Vị trí của hai xe bây giờ bởi vì tốc độ chênh lệch mà xuất hiện thay đổi, ngay thời khắc vào khúc cua, thân xe của Nhâm Hòa vừa vặn vượt qua ô tô, phảng phất như là xé mây nhìn thấy ánh mặt trời vậy.
Từ bây giờ ô tô đã ở phía sau Nhâm Hòa, hắn đã không còn lo nghĩ gì mà phóng vụt đi!