TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 128: Ta là thần xe

Thời điểm ban đêm buông xuống, Nhâm Hòa mang theo hai người Dương Tịch và Hứa Nặc ở nhà hàng nhỏ trên núi Lão Quân ăn cơm, món ăn chủ đạo của nơi này là gà hầm nấm thật sự rất tuyệt, chắc là do thiên nhiên không bị ô nhiễm môi trường.

Chờ đến buổi tối sau khi ăn uống no đủ thì ba người chuẩn bị về phòng, Nhâm Hòa để ý thời gian hiện tại là 9 giờ tối, cũng nên bắt đầu làm nhiệm vụ rồi.

Suy cho cùng một lần lái xe xuống dưới phải mất tầm một tiếng đồng hồ, lại còn phải mất thêm hơn một tiếng đi ngược lên, nghĩ đến cũng cảm thấy thật có ý tứ, tốc độ hắn lái xe đạp thực tế còn nhanh hơn một chút so với lái xe ô tô. Bởi vì tiêu chuẩn lái xe của hắn cũng chỉ là một tài xế lâu năm, tốc độ trên đường đèo cũng chỉ trên dưới 60 km/h, kể cả có thời điểm tăng tốc trên 60 km/h thì tới khúc cua cũng phải giảm tốc độ xuống.

Mà tốc độ lái xe đạp của hắn chính là 100 km/h.

Trên đường trở về bọn họ nhìn thấy biệt thự kia tựa hồ đã tan cuộc, không ít người đi ra từ biệt thự vào xe, sau đó chậm rãi đi xuống dưới chân núi. Hẳn là vội vàng về nhà sau khi tiệc mừng thọ kết thúc.

Đám người Nhâm Hòa cũng không chú ý nhiều, trực tiếp trở lại phòng, lúc hắn lấy khăn quàng đỏ nhét vào trong túi, mang xe đạp địa hình ra ngoài thì gặp được Dương Tịch đang bình tĩnh chờ hắn ngoài cửa cười nói: “Chú ý an toàn, ta chờ ngươi trở về cùng đi xem bình minh.”

Nhâm Hòa hơi sửng sốt, loại cảm giác này…… Giống như là có nơi để về, có người đang chờ đợi mình vậy.

Hắn đột nhiên nghĩ đến hai từ “Gia đình”.

Sau khi về nhà mở cửa ra, nhìn thấy chiếc ghế sô pha chiếm gần nửa phòng khách, đệm dựa lưng không cần loại đắt tiền, nhưng nhất định phải thật mềm mại. Trong phòng bếp tiếng ùng ục vang lên trong nồi, mùi canh xương sườn tràn ngập không khí trong nhà.

Trời bắt đầu tối sâu hơn, bên đường là những ánh đèn lấp lánh làm thành phố trông giống một viên pha lê vậy, phía dưới đường xe đi như nước chảy, mà ở trong xe là những người bôn ba bận rộn vì cuộc sống.

Hắn đẩy cửa cạch một tiếng, đi vào nhà mang theo khí lạnh, cười nói: “Ta đã trở về.”

Sau đó đi tới ôm lấy người trong phòng, giống như là ôm lấy toàn bộ thế giới vậy.

Nhâm Hòa bỗng nhiên muốn mua một căn hộ, đi xây dựng một nơi chỉ thuộc về hai người, an an bình bình.

Một lúc sau khi phục hồi lại tinh thần Nhâm Hòa cười nói: “Yên tâm, nhất định an toàn trở về, bởi vì ta là thần xe.”

Đúng vậy, từ giờ trở đi, thẳng đến khi hắn lái xe tới chân núi, thì hắn chính là thần xe của Lạc thành!

Nhâm Hòa lái xe đạp biến mất trong bóng đêm, lúc hắn đi vào đường đèo quốc lộ thì đeo lên kính bảo vệ mắt, buộc khăn quàng đỏ lên mặt, chỉ lộ ra đôi mắt của hắn, trong ánh mắt chính là sự kiên định mà vô số người khen ngợi qua.

Thử thách mới bắt đầu rồi, khi tốc độ đạt tới 100 km/h thì lực cản của gió khiến hắn cảm thấy khó chịu, nhưng mà không quan trọng bởi vì lần khiêu chiến sinh mạng này chỉ vừa bắt đầu.

Xích xe đạp lúc này vang lên tiếng va chạm, thân hình Nhâm Hòa ngồi trên chiếc xe đạp bắn ra ngoài như là một mũi tên vừa rời khỏi cung!

Chỉ cần 16 giây, tốc độ của Nhâm Hòa đã đạt tới 100 km/h.

Thời điểm lái ô tô sẽ không cảm thấy tốc độ 100 km/h là như thế nào, nhưng đây là đang lái xe đạp, Nhâm Hòa cảm giác được mỗi một giây mình đều gặp qua hình bóng của tử thần vậy. Lúc này siêu ký ức của hắn phát huy tác dụng, thời gian bao lâu nữa để tiến vào khúc cua hắn đều rõ ràng, toàn bộ địa hình của đường đèo đã in trong đầu của Nhâm Hòa.

Mà siêu thị giác cũng giúp hắn nhìn trong đêm tối rõ như ban ngày.

Nhâm Hòa cảm thán Hệ Thống Thiên Phạt thật là thần kỳ, làm cho hắn trong thế giới này đạt được nhiều năng lực không tưởng như vậy, có thể nói lần trọng sinh sống lại này vẫn là không tệ!

Nhanh chóng kết thúc đi, còn có người đang chờ chính mình quay lại!

Một ý nghĩ vừa ra, ngàn ngọn núi đều không thể ngăn cản!

Tăng tốc!

Ngay tại khoảnh khắc này xe Nhâm Hòa một lần nữa gia tốc, bởi vì khoảng 2 km tới gần như là đường thẳng, mà tốc độ của hắn lúc này đã đạt tới mức khủng bố 110 km/h.

Tốc độ cao là cái gì chứ, có người nói là phải nhanh chóng đạt được kỷ lục, không phải vậy, trong lòng Nhâm Hòa lúc này đã có định nghĩa riêng.

Tại suy nghĩ của hắn, dựa vào tố chất thân thể của chính mình, thì tốc độ 100 km/h không được gọi là khiêu chiến chân chính!

Nếu là liều mạng thì phải chơi một lần thống khoái, ngẫm lại ở kiếp trước có một cao thủ đã đạt được tốc độ 150 km/h ở vùng núi, chính mình lúc này mới như thế nào? Trạng thái bay bằng cách đã đạt tốc độ trên 170 km/h, thậm chí có người làm được hành động vĩ đại đạt được tốc độ 200 km/h.

Đó mới là điểm cuối của chính mình, mà hiện tại chẳng qua là bắt đầu mà thôi!

Lúc này hắn cũng bắt đầu giảm tốc độ, chờ tới khi vào khúc cua đầu tiên thì tốc độ của hắn chỉ còn 68 km/h, lúc vào cua cả người toàn bộ nghiêng hẳn xuống, một lần nữa thấy được vào cua tốc độ cao! Mà tốc độ lần này càng là đạt tới 68 km/h, đây chính là cao hơn 8 km/h so với video “Kỵ sĩ chi danh”.

Tuy nhiên chỉ có bản thân Nhâm Hòa biết là tốc độ vào cua 68 km/h của xe đạp đã là cực hạn của hắn, không thể nhanh hơn được!

Sau khi hoàn thành khúc cua, tốc độ của Nhâm Hòa một lần nữa tăng nhanh chóng, muốn hoàn thành nhiệm vụ tích lũy 30 phút duy trì tốc độ 100 km/h không phải là đơn giản như vậy.

Đúng lúc này hắn bỗng nhiên nhìn thấy phía trước có mười mấy chiếc xe đang đi chậm rãi, hình như là những chiếc xe mình vừa nhìn thấy đi ra từ biệt thự kia? Như thế nào lại đi chậm như vậy, Nhâm Hòa nhíu mày nghĩ, hắn còn tưởng đối phương đã đi đến chân núi rồi cơ!

Đúng vậy, tốc độ của đối phương là 50 km/h, tốc độ ô tô trên đường đèo này cũng không tính là thấp, chỉ là so sánh với tốc độ lúc này của Nhâm Hòa thì chẳng khác nào như đang bò vậy!

Nhâm Hòa dùng tốc độ cực nhanh lao về phía trước, khăn quàng đỏ của hắn lúc này đã bị gió thổi dính sát vào mặt.

Lúc này, tài xế cuối cùng của đoàn xe trong lúc vô ý đã liếc tới gương chiếu hậu, đây vốn dĩ là hành động theo thói quen, kết quả lần này nhìn thấy đã làm hắn chấn động: “Hình như là có thứ gì đang tiếp cận với tốc độ cao, không phải ô tô!”

Người trong xe buồn bực nói: “Không phải ô tô thì có thể là cái gì?”

“Không biết, không có đèn xe, ánh trăng chiếu không quá rõ ràng, cảm giác như là một người đang lái xe đạp vậy!” Tài xế suy đoán nói. Hắn lại nhìn về phía gương chiếu hậu muốn xác nhận một chút: “Chờ một chút, tại sao lại lái nhanh như vậy?”

Bây giờ hắn đã thấy rõ chính là một chiếc xe đạp, nguyên bản khoảng cách hai bên còn rất xa mà bây giờ trong nháy mắt đã tiếp cận đoàn xe bọn họ hơn rất nhiều!

Mà lúc này tài xế trong xe cũng hoàn toàn thấy rõ…. Khăn quàng đỏ trên mặt đối phương!

“Là thần xe của Lạc thành chúng ta! Ông trời của ta, hắn tại sao lại ở trên đường quốc lộ này chứ!” Lông tơ của tài xế lúc này đều dựng đứng hết lên, hai ngày trước hắn nghe người ta nói về thần xe của Lạc thành, trong lòng hắn lại suy nghĩ một người lái xe đạp thì gọi gì là thần xe, chỉ là lúc hắn nhìn qua đoạn video kia thì lại có chút mê muội, nghĩ mua một chiếc xe đạp để chơi.

“Tốc độ thật nhanh, quá nhanh, đây chính là gấp đôi chúng ta! Mà chúng ta lại đang lái là ô tô!” Tài xế lúc này bị chấn kinh rồi, ai cũng không thể nghĩ được tại một nơi hẻo lánh như vậy lại gặp được thần xe của Lạc thành, hơn nữa tốc độ xe của đối phương, còn có khăn quàng đỏ trên mặt đối phương, đều có thể chứng minh hết thảy là đúng, tất cả đều là chân thật!

Phía trước chính là khúc cua, tài xế lúc này có chút hoảng hốt, dựa theo tốc độ hiện tại của hai xe, bọn họ chỉ sợ sẽ gặp nhau song song ở khúc cua mất!

Két một tiếng!

Tài xế không thể không lựa chọn dẫm phanh lại, đối phương là kẻ tài cao gan lớn, nhưng mà chính mình không muốn xảy ra chuyện gì!

Ngay tại thời điểm phanh lại, hắn nhìn về phía trước đèn xe bỗng nhiên có một chiếc xe đạp vượt qua, sau đó tại khúc cua cả người nghiêng xuống, cơ hồ dán hẳn vào mặt đất!

Là một động tác vào cua kinh điển!

Chính mình thế mà có thể gặp được cái này!

Thần xe của Lạc thành!

“Mẹ nó thật là kích thích! Trâu bò!” Tài xế tuy rằng bị Nhâm Hòa cưỡng chế phanh lại, nhưng mà trong lòng hắn lúc này chỉ có chấn động thật sâu!