Nguyên bản tính toán để làm nhiệm vụ mà thôi nhưng trời xui đất khiến thế nào lại trở thành người phát ngôn của một công ty nổi tiếng như vậy, quả thực là dễ kiếm, Nhâm Hòa hiện tại cũng có thể con là triệu phú rồi.
Chẳng qua hắn có thể tưởng tượng được một khi bắt tay vào làm trò chơi, tốc độ tiêu tiền tuyệt đối có thể so sánh như nước chảy mây vần vậy, hơn nữa còn không được có một chút trì hoãn, nếu làm trò chơi chỉ tính riêng phần mô hình cùng hiệu ứng đã phải tốn một số tiền cực kì lớn rồi, bất qua hắn nguyên bản đã có 700 vạn, giờ lại thêm 800 vạn nữa là 1700 vạn, hắn có tự tin tuyệt đối có thể làm ra dota! Hơn nữa còn không phải phiên bản thiếu kinh phí!
Nghĩ đến như vậy Nhâm Hòa có chút kinh hỉ.
Có 2 bộ phận tốn tiền nhất trong việc làm trò chơi chính là: Tiền nhân công cùng tiền tuyên truyền quảng cáo.
Tiền nhân công bao hàm tất cả lập trình viên, thiết kế viên, mà tiền tuyên truyền quảng cáo là tiền bỏ ra để thật nhiều người biết tới trò chơi.
Nhưng kỳ thật nếu Nhâm Hòa lựa chọn làm trò chơi dota này thì phí tuyên truyền quảng cáo tuyệt đối có thể giảm xuống rất thấp!
Trò chơi này kiếp trước khi ra mắt cũng không có bất kì tuyên truyền gì cả, danh tiếng thuần túy là do mọi người truyền nhau mà thành, cứ thế lượng người chơi tăng theo cấp số nhân. Khi đó tác giả sáng tác trò chơi cũng là nghèo rớt mồng tơi, hắn chỉ là làm ra một bản đồ ma thú tranh bá mà thôi!
Bất quá nếu kiếp trước bỏ thêm tiền đầu tư vào tuyên truyền chắc cũng không có nhiều ý nghĩa, trò chơi này kiếp trước rất có tính gây nghiện cũng như tự tuyên truyền, về mặt này dota làm tốt hơn so với các trò chơi khác.
Sự thật này bị lịch sử chứng minh qua.
Dựa theo lịch sử kiếp trước mà nói, sau khi Dota nổi tiếng tầm 3-4 năm thì khả năng sẽ có trò chơi bắt chước xuất hiện, tỷ như là Khởi Phàm, Liên Minh Huyền Thoại, Siêu Thần Anh Hùng,…. Nhưng thực tế thì làm sao chứ, chẳng qua là thị phần bị giảm xuống mà thôi, kiếp trước Liên Minh Huyền Thoại lên thống trị, Dota vẫn sống tốt đó thôi. Nhìn tiền thưởng chung kết Dota năm 2016 là 2073.6 vạn thì Liên Minh Huyền Thoại cũng không thể so sánh được.
Nhâm Hòa không có theo đuổi sự lũng đoạn, chỉ muốn làm người giàu rảnh rỗi mà thôi, hết thảy bình thường mà sống.
Buổi sáng 7 giờ bắt đầu ngủ, một ngày trời cũng chưa từng đi vệ sinh, lúc thức giấc mở mắt trời đã tối rồi.
Mở điện thoại di động ra thấy thông báo tiền người phát ngôn đã được gửi tới, hơn nữa ngoài ý muốn chính là nhiều hơn so với ban đầu 200 vạn. Hắn có chút khó hiểu, gọi điện cho An Tứ mới biết rằng công ty TK đại tài khí thô đã đem thành tích vượt khúc cua hôm qua của hắn tính vào hạng mục khiêu chiến, cho nên trả thêm 30 vạn đô la tức là 240 vạn nhân dân tệ, hơn nữa từ sang năm phí phát ngôn tiêu chuẩn cũng từ 120 vạn tăng lên 150 vạn đô la Mỹ.
Phong cách làm việc của đại gia chính là không giống nhau, Nhâm Hòa cảm khái nói, nguyên lai hai từ “Đệ nhất” lại có giá trị lớn như vậy.
Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, Thần Thư là thủy tổ đầu tiên của dòng văn tiểu bạch, cũng đồng dạng mang đến cho hắn tiền nhuận bút cực kì cao, hơn nữa về sau còn có tiền bản quyền tiềm năng nữa, những người đi sau hắn chắc chắn không có đãi ngộ tốt như vậy.
Côn Luân cũng giống thế, thủy tổ của tiểu thuyết võ hiệp kiểu mới, cho nên hiện tại khi tiền bản quyền phim ảnh chỉ khoảng 100 vạn thì Côn Luân đã được mua lại với giá 600 vạn.
Sau khi tắt máy An Tứ, Nhâm Hòa đang tính đi làm nhiệm vụ thì hắn lại nhận được một cuộc gọi kì quái, số điện thoại không được lưu trong danh bạ, chỉ hiện lên hai chữ “không biết”.
Nhâm Hòa sửng sốt một chút rồi nhấc máy: “Alo?”
Trong điện thoại lúc này mới từ từ truyền ra một giọng nữ bình tĩnh: “Chào ngươi, chúc mừng ngươi nhé…..”
Tút…. Nhâm Hòa lập tức ngắt máy, mấy câu mở đầu kiểu chào ngươi, chúc mừng ngươi,…. Nghe đã biết là điện thoại lừa đảo rồi, ta thông minh như vậy chẳng lẽ lại mắc mưu sao? Chỗ nào mát mẻ thì ra đấy mà chơi đi!
Đây chính là kinh nghiệm mà Nhâm Hòa tổng kết được, chỉ cần nói cái gì mà: “Chúc mừng ngươi” “Có muốn hay không đầu tư…” “Chào ngài, ta là…..” nếu như không phải lừa đảo thì chính là giới thiệu sản phẩm, hơn nữa loại kịch bản chúc mừng của kẻ lừa đảo hầu như đều giống nhau: “Chúc mừng ngài trở thành khách hàng VIP của cửa hàng chúng ta, cửa hàng quyết định tặng một thẻ vàng ưu đãi, chỉ cần gửi 388 đồng phí làm thẻ cho chúng ta mà thôi.”
Ha ha, Nhâm Hòa cười lạnh nói, ta sẽ bị lừa sao? Sẽ không!
Đầu điện thoại bên kia khuôn mặt bình tĩnh của Tinh Trần cuối cùng xuất hiện một tia kinh ngạc, đối phương vì cái gì dứt khoát tắt máy như vậy?
Nàng nửa ngày chưa phản ứng kịp Nhâm Hòa vì sao lại ngắt máy của nàng! Vì cái gì? Nàng chỉ muốn nói là hồ sơ của hắn đã thông qua xét duyệt sơ bộ, có thể tiếp tục tham gia cuộc thi kiểm tra, nhưng mà nàng đâu biết rằng chính mình đã bị Nhâm Hòa cho rằng là kẻ lừa đảo…
Tinh Trần nghĩ nghĩ một chút, có khả năng là do tín hiệu không tốt, nàng lại tiếp tục gọi thêm một lần nữa.
Nhâm Hòa lúc này vừa mới chuẩn bị ra ngoài ăn cơm chiều kết quả lại nhận được cuộc gọi từ số lạ, hắn nhẹ nhàng ồ một tiếng, kẻ lừa đảo hiện tại cố chấp như vậy sao?
“Alo?” Nhâm Hòa cuối cùng vẫn là bắt máy, xem xem đối phương có muốn đổi kịch bản khác hay không.
Bên đầu dây bên kia Tinh Trần đang nhẫn nại nói: “Chào ngươi, chúc mừng ngươi….”
Tút…. Nhâm Hòa vừa nghe như thế liền dập máy luôn, tên lừa đảo này thế nào lại không đổi kịch bản khác….
Bên này Tinh Trần lẳng lặng nhìn điện thoại tầm ba giây, mẹ nó cái tên Nhâm Hòa này có phải bị bệnh hay không? Chưa nói xong một câu đã tắt máy?
Không biết vì cái gì mỗi lần tổng hội muốn liên lạc với Nhâm Hòa đều sẽ xuất hiện đủ mọi hiểu lầm, đây là không hợp bát tự sao?
Tinh Trần cũng hết bình tĩnh nổi rồi, không có tiếp tục gọi điện cho Nhâm Hòa nữa mà quay sang liên lạc với Lâm Hạo, vừa bắt máy đã ném một đống lời thóa mạ: “Lâm Hạo! Chính ngươi không đáng tin cậy đã đành, ngay cả người mà ngươi đề cử cũng không đáng tin cậy! Ta nói ngươi chừng nào mới có thể đáng tin hơn một chút thế hả, đề cử một học sinh trung học ra nhập Thiên Truy đã đành, nhưng mà ngươi không thể để cho hắn nghiêm túc về vấn đề xét duyệt hồ sơ sao?”
Tút….. Tinh Trần vừa nói xong trực tiếp ngắt máy luôn.
Lâm Hạo lúc này đang nằm trên giường cũng mộng bức, mẹ nó rốt cuộc tình huống như thế nào, nằm im cũng trúng đạn à? Đang yên đang lành tức giận ta làm gì, ngươi nói mọi chuyện rõ ràng xem nào!
Hắn gọi điện thoại trở lại Tinh Trần, kết quả đối phương vừa bắt máy một giây đã lập tức tắt máy, đãi ngộ này không khác nào Nhâm Hòa giành cho Tinh Trần, Lâm Hạo liên tiếp gọi ba cuộc đều như thế này.
Lâm Hạo nằm trên giường nhức hết cả trứng, như thế nào mọi chuyện liên quan đến Nhâm Hòa đều không thuận như vậy? Tiểu tử này thật sự có độc mà!
Hắn lại gọi điện về phía Nhâm Hòa, số điện thoại này là hắn lấy được từ chỗ Dương Tịch, kết quả điện thoại đổ chuông nhưng một mực không có ai bắt máy.
Đến bây giờ mới thôi, ba lần nôn lần trước đã tạo thành bóng ma trong lòng Lâm Hạo, nhưng mà mọi chuyện cần thiết nên Lâm Hạo quyết định đi một chuyến tìm đến Nhâm Hòa.
Hắn hiện tại sở dĩ còn ở lại Lạc thành cũng chỉ là tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Dương Ân mà thôi, hơn nữa kỳ thật hắn biết rõ trải qua chuyện bắt cóc lần trước đã không có ai dám mạo hiểm động tới Dương Ân nữa.
Lần đầu tiên là có cơ hội thành công nhất, nếu lần đầu tiên thất bại thì tính cảnh giác sẽ tăng lên, nếu đến nữa chính là tìm chết, cho nên những tổ chức nước ngoài cũng không ngu ngốc, không cần thiết đưa bản thân vào mạo hiểm.
Cho nên nhiệm vụ hiện tại của Lâm Hạo còn khá nhẹ nhàng, thời gian hai ngày này hắn muốn tìm tới nhà của Nhâm Hòa để tỏ chút lòng thành, tuy rằng hắn đã ăn không ít đau khổ từ phía đối phương nhưng với tính cách của Lâm Hạo mà nói hắn càng thêm hứng thú với Nhâm Hòa.
Sau khi đến nhà Nhâm Hòa thì hắn gõ cửa, kết quả gõ hơn nửa ngày cũng không có ai ra mở cửa, tình huống gì đây, buổi tối như vậy đối phương còn có thể đi đâu nữa chứ?
Bởi vì không tìm thấy được Nhâm Hòa cho nên lý do về sự tức giận của Tinh Trần hôm nay vẫn là một điều bí ẩn….