Bởi vì ở bầu trời xa xa vẫn trong xanh một mảnh, trăng sáng sao thưa!
Tiếng sấm trong đám mây đen càng ngày càng trầm đục, mà gió lớn cũng càng ngày càng lớn, Lưu Tiểu Viễn đứng trên đỉnh núi, cảm thấy gió lớn như muốn thổi bay mình xuống vậy.
Những tảng đá to bằng nắm tay bị gió thổi xuống chân núi, phát ra tiếng ầm ầm, một số cây nhỏ không chịu nổi sự giày vò của gió lớn, lập tức gãy làm đôi.
"Rắc rắc!" Cuối cùng cũng có một tia chớp lóe lên trong đám mây đen, lập tức chiếu sáng toàn bộ không gian bên dưới, sau đó một tiếng nổ lớn, chấn động điếc tai, ngay cả một Tu sĩ như Lưu Tiểu Viễn cũng bị tiếng sấm này dọa cho suýt nhảy dựng lên.
Có vẻ như sắp động thật rồi, Tô Tuyết sắp thực sự tấn cấp rồi.