Những điều này, Uông Nhậm Hạo rất quen thuộc, nếu không thì anh ta cũng không có được thành tích như ngày hôm nay.
Theo Uông Nhậm Hạo thấy, Lưu Tiểu Viễn chính là loại người không thể ngang nhiên giẫm đạp dưới chân, cho nên, nếu muốn trả thù, chỉ có thể dùng âm mưu quỷ kế.
"Cũng được." Lưu Tiểu Viễn liếc nhìn đối phương, tên này cũng coi như biết thời thế.
Tất nhiên, Lưu Tiểu Viễn cũng nhìn thấy trong mắt tên này một tia không cam lòng nhưng Lưu Tiểu Viễn không để ý, nếu anh ta dám đến trả thù, Lưu Tiểu Viễn sẽ khiến anh ta phải hối hận.
"Hai người, tôi tiễn hai người xuống, mời!" Uông Nhậm Hạo lập tức đứng dậy khỏi ghế, chủ động mở cửa phòng làm việc, đưa Lưu Tiểu Viễn và Mộ Dung Vũ Yến xuống dưới lầu.