Bây giờ Đàm Linh San chính là tất cả của bà, nếu Đàm Linh San xảy ra chuyện gì thì bà cũng không muốn sống nữa.
"Lưu tiên sinh, cậu cuối cùng cũng đến rồi, Lưu tiên sinh, cậu chắc chắn phải cứu Linh San." Tăng Hi thấy Lưu Tiểu Viễn đến, giống như thấy được cứu tinh, lập tức nghênh đón, lo lắng nói.
Thấy vẻ hoảng loạn của Tăng Hi, Lưu Tiểu Viễn vội vàng nói: "Tổng giám đốc Tăng, bà bình tĩnh trước đã, bà kể mọi chuyện cho tôi nghe, bây giờ tôi chẳng biết gì cả, làm sao đi cứu con gái bà được."
Nghe lời Lưu Tiểu Viễn nói, Tăng Hi mới bình tĩnh lại một chút, nói: "Là thế này, tôi vừa đi tìm Linh San, phát hiện trong phòng làm việc của con bé không có ai, chỉ có điện thoại di động để quên trên bàn, tôi tưởng Linh San đi vệ sinh, kết quả tôi đợi hơn hai mươi phút, vẫn không thấy Linh San trở lại, lúc này tôi mới nghi ngờ Linh San xảy ra chuyện..."
Nghe Tăng Hi nói, Lưu Tiểu Viễn cũng hiểu đại khái, Tăng Hi vừa nhậm chức đã lập tức sắp xếp chức vụ cho Đàm Linh San, còn trang bị riêng một phòng làm việc, mà Đàm Linh San mất tích chính là trong phòng làm việc riêng này.