"Tiểu tử, cậu hẳn là mới bước vào Luyện Khí hậu kỳ không lâu đúng không?" Trương Nham lạnh lùng hỏi.
Lưu Tiểu Viễn gật đầu thừa nhận: "Đúng vậy, sao thế? Tôi mới bước vào Luyện Khí hậu kỳ hai ngày nay, sao thế? Ông có ý kiến à?"
Nghe lời Lưu Tiểu Viễn nói, chứng thực suy đoán trong lòng mình là đúng, Trương Nham càng thêm tự tin, chỉ là một tên gà mờ vừa mới bước vào Luyện Khí hậu kỳ, nền tảng còn chưa vững vàng, đã dám ra ngoài vênh váo, đúng là muốn chết.
Trương Nham lạnh lùng nói: "Tôi không có ý kiến gì nhưng tôi thích bóp chết thiên tài, bóp chết ngay từ trong trứng nước!"
Đối với việc Lưu Tiểu Viễn ở tuổi trẻ đã bước vào cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ, Trương Nham không khỏi bội phục thiên phú của đối phương, nghĩ đến Trương Nham cả đời rồi vẫn chỉ dừng lại ở cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ, đúng là người so với người tức chết người.