Ân oán giữa Lưu Tiểu Viễn và Diệp Khải Minh sớm muộn gì cũng phải giải quyết, vì vậy, không bằng giải quyết sớm, để khỏi phải ghi nhớ trong lòng.
Ra khỏi võ quán, Lưu Tiểu Viễn nói với Diệp Khải Minh: "Tôi có một người bạn đang đợi tôi ở đó, tôi đến nói với anh ấy một tiếng."
Diệp Khải Minh nheo mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, hỏi: "Tên nhãi, cậu sẽ không sợ rồi muốn nhân cơ hội này bỏ trốn chứ?"
Lưu Tiểu Viễn nhìn Diệp Khải Minh, phản bác: "Nếu tôi muốn bỏ trốn, ông nói với bản lĩnh hiện tại của ông, có thể ngăn cản tôi không?"
Một câu nói, lập tức khiến Diệp Khải Minh câm nín, Lưu Tiểu Viễn nói đúng, với bản lĩnh hiện tại của Lưu Tiểu Viễn, Diệp Khải Minh tuyệt đối không có bản lĩnh ngăn cản.