Ngay vào thời khắc then chốt này, bỗng nhiên một tiếng chuông vang lên trên công trường rộng lớn trống trải này, vang lên thật đột ngột, thật kỳ quái.
Tiếng chuông này vang lên trên công trường đêm tối, cứ như tiếng chuông gọi hồn của âm phủ, khiến người ta có cảm giác rợn tóc gáy, nếu như người bình thường đột nhiên nghe thấy tiếng này vào ban đêm thì chắc chắn sẽ sợ đến run rẩy toàn thân.
Tình huống này cũng giống như một người đi trên con đường nhỏ trong núi vào ban đêm, bỗng nhiên trong núi vang lên một tiếng chuông, cho dù không sợ đến chết đi sống lại thì cũng sẽ hét toáng lên, bỏ chạy thục mạng.
Tiếng chuông đột ngột vang lên, tất cả tu sĩ lập tức đổ dồn ánh mắt về phía tiếng chuông truyền đến.
Lúc này đây, những tu sĩ này không còn để ý đến Lưu Tiểu Viễn nữa, mục tiêu của bọn họ chính là bảo vật, mà tiếng chuông vừa rồi rất có thể là do bảo vật phát ra.