Cửa phòng đột ngột mở ra khiến những giáo viên đó giật mình, vội vàng giả vờ tiến lên hai bước, nói với giáo viên bên cạnh: "Cô Vương, hôm nay trời nắng to nhỉ."
"Đúng vậy, đúng vậy, nắng quá."
Thấy dáng vẻ của những giáo viên này, Lưu Tiểu Viễn thấy buồn cười, những giáo viên này diễn kịch quá giỏi.
Khi những giáo viên này nhìn thấy thầy Lâm được Lưu Tiểu Viễn đỡ trong tay thì giật mình, nếu không phải quen thuộc với quần áo mà thầy Lâm mặc thì chỉ nhìn vào khuôn mặt thì không thể nhận ra người này là thầy Lâm được.
Thầy Lâm bị đánh thảm đến vậy, đúng là chuyện đáng buồn.