Ôn Tuyết Cúc nói: "Năm đó con gái ông đã mang thai cốt nhục của nhà họ Đàm nhưng vì khó sinh mà chết, đứa trẻ sinh ra cũng mất không lâu sau đó, để nhà họ Đinh các người tưởng rằng Tiểu Hân vẫn còn sống, tôi đã cố ý đi mua một đứa trẻ về để giả làm Tiểu Hân, không ngờ đúng không, Đinh Thanh Thủy?"
"Bà nội, bà nói thật sao?" Tiểu Hân không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh, còn nghe được tất cả những điều này.
Ôn Tuyết Cúc và Đinh Thanh Thủy không ngờ Tiểu Hân sẽ đến, có vẻ hơi kinh ngạc.
"Bà nội, những gì bà vừa nói có phải là thật không?" Tiểu Hân đi đến trước mặt Ôn Tuyết Cúc, nắm lấy cánh tay của Ôn Tuyết Cúc hỏi.
Ôn Tuyết Cúc nhìn Tiểu Hân, gật đầu nói: "Đúng vậy, những gì tôi vừa nói đều là thật, cháu chính là người mà tôi mua từ bên ngoài về."