Thời gian trôi qua rất nhanh, luôn trôi đi một cách vô tình.
Chẳng phải sao, chỉ trong chớp mắt đã đến lúc cùng Tô Vũ đi tham gia cái đại hội kỳ độc gì đó rồi, vì Tô Vũ đã đặc biệt dặn Lưu Tiểu Viễn không được nói chuyện này cho Tô Tuyết và những người khác biết nên Lưu Tiểu Viễn chỉ nói mình phải đi công tác. Tô Tuyết cũng không biết từ lúc nào lại bám dính lấy anh như kẹo cao su, nói rằng cũng muốn đi theo.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Cô đi theo làm gì? Tô Vân không cần người chăm sóc sao?"
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Tô Tuyết lập tức cạn lời, đành ngoan ngoãn ở nhà.
Lưu Tiểu Viễn và Tô Vũ hẹn gặp nhau ở trước cửa một ngân hàng trong thị trấn, đến nơi thì Tô Vũ đã lái xe đợi sẵn ở đó.