Làm bia đỡ đạn không phải dễ dàng như vậy, bởi vì không khéo sẽ đắc tội với người khác.
Ngô Thanh Phong thấy cảnh tượng trước mắt, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, mắt nhìn chằm chằm vào Lưu Tiểu Viễn, như thể Lưu Tiểu Viễn là kẻ thứ ba, cướp mất người yêu của anh ta vậy.
"Lưu Tiểu Viễn phải không, được, tôi nhớ tên anh rồi!” Ngô Thanh Phong buông một câu, ném bó hoa trong tay xuống đất, quay người đi về phía chiếc BMW của mình.
Sau khi Ngô Thanh Phong đi, Triệu Sở Sở lập tức buông tay Lưu Tiểu Viễn, áy náy nói: "Xin lỗi, hình như chúng tôi gây phiền toái cho anh rồi.”
Triệu Tiền Hải lại nói: "Sở Sở, có gì phải xin lỗi, cháu đã là bạn gái của Lưu tiên sinh, vậy thì sau này chính là người một nhà rồi.”