Tô Tuyết khi ngủ hoàn toàn là một dáng vẻ khác, trên khuôn mặt tuyệt đẹp nở một nụ cười ngọt ngào, vô cùng quyến rũ.
Vì Tô Tuyết ngủ gật, đầu hơi nghiêng về bên phải, để lộ chiếc cổ trắng ngần, khiến người ta không nhịn được muốn hôn một cái.
"Chết tiệt, nếu cô không lạnh lùng như vậy, thì chắc chắn sẽ càng xinh đẹp quyến rũ hơn." Lưu Tiểu Viễn ngắm Tô Tuyết, miệng nhỏ giọng nói.
Khi ánh mắt Lưu Tiểu Viễn dừng lại ở đỉnh núi cao ngất của Tô Tuyết, Lưu Tiểu Viễn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, chết tiệt, như này thật muốn mạng người.
Có nên nhân lúc cô ấy ngủ mà sờ thử xem không?