"Tên nhóc, cậu tuổi còn nhỏ mà đã là đặt đến Tiên Thiên nhất trọng cảnh, quả thực không đơn giản, có thể nói là thiên tài, nhưng thứ nhất cậu đã bóp nát xương bả vai của em trai tôi, phế bỏ tu vi của em trai tôi, thứ hai dám ở nhà họ Long của chúng tôi làm càn, hôm nay tôi tuyệt đối không thể tha cho cậu, phải cho cậu biết hậu quả của việc đắc tội với nhà họ Long!"
Lưu Tiểu Viễn thấy thái độ của nhà họ Long, biết rằng nếu không đánh cho bọn họ đau, đánh cho bọn họ sợ, thì bọn họ sẽ không ngoan ngoãn giao ra thuốc giải Đoạt mệnh tam nhật tán.
"Bố, đại trưởng lão, chuyện gì xảy ra vậy?" Đúng lúc Lưu Tiểu Viễn chuẩn bị ra tay, Long Ngạo Thiên đã trở về, bên cạnh Long Ngạo Thiên còn có nhị trưởng lão đi theo.
Long Ngạo Thiên thấy Lưu Tiểu Viễn đột nhiên xuất hiện ở đây, đầu tiên là giật mình, sau đó lập tức đi đến bên cạnh Long Khiếu Thiên, dùng ngón tay chỉ vào Lưu Tiểu Viễn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Bố, chính là tên nhóc này, hắn là Lưu Tiểu Viễn, chính là tên nhóc này ở Thủ đô đã đánh con bị thương. Bố, hôm nay tuyệt đối không thể tha cho tên nhóc này!"
Long Khiếu Thiên nghe vậy, nhàn nhạt nói: "Ngạo Thiên, con đứng sang một bên trước, chuyện ở đây có bố và đại trưởng lão lo, con không cần lo lắng."