Không thể tiếp tục cầm thú như vậy được nữa, Lưu Tiểu Viễn lập tức gỡ tay Tô Vân ra, ngồi dậy, nhặt chiếc chăn rơi trên đất, đắp lên.
Vừa đắp chăn lên, Tô Vân đã thoải mái trở mình, rồi tiếp tục ngủ.
"Ôi! Mình có phải là Liễu Hạ Huệ tái thế không vậy? Lưu Tiểu Viễn cảm thấy mình chính là Liễu Hạ Huệ tái thế, là một người đàn ông tuyệt vời.
Lưu Tiểu Viễn thức dậy, đã lâu rồi anh không luyện võ, nhân lúc hôm nay dậy sớm, đi luyện một chút.
Lưu Tiểu Viễn nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, đến khoảng đất trống dưới tầng, rồi bắt đầu luyện võ, vừa luyện xong, Tô Vân đã đi xuống từ trên lầu, mẹ lập tức cầm quần áo đã phơi khô mặc cho Tô Vân.