Hơn nữa, điều khiến Lưu Tiểu Viễn kinh ngạc hơn là, giống như gặp phải quỷ đánh tường, cứ liên tục đi vòng quanh tại chỗ.
"Có vấn đề!" Lưu Tiểu Viễn nắm tay Cố Vũ Tịch dừng lại, đứng tại chỗ quan sát xung quanh, chỉ thấy cảnh vật xung quanh vẫn như trước, cảnh đẹp núi xanh nước biếc trong trang viên vẫn rõ mồn một.
"Lưu Tiểu Viễn, có chuyện gì vậy? Tại sao chúng ta cứ không đi ra ngoài được?" Cố Vũ Tịch cũng phát hiện ra điều bất thường.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Đã không đi ra ngoài được, vậy thì chúng ta bay ra ngoài!" Lưu Tiểu Viễn nắm tay Cố Vũ Tịch chuẩn bị bay ra ngoài nhưng vừa bay lên, Lưu Tiểu Viễn đã thấy xung quanh toàn một màu trắng xóa, căn bản không nhìn rõ tình hình xung quanh.
Lưu Tiểu Viễn đưa Cố Vũ Tịch bay về phía trước khoảng một phút thì cảnh vật vẫn như vậy, xung quanh vẫn là một màu trắng xóa.