"Thiệu đại sư, vậy thì cảm ơn ông, tôi xin phép đi trước." Vì Thiệu đại sư không biết tung tích của Dược vương đỉnh, Lưu Tiểu Viễn quyết định cáo từ, không muốn lãng phí thời gian của mình nữa.
Thấy Lưu Tiểu Viễn sắp đi, Thiệu đại sư gọi: "Tiểu Viễn, chờ đã."
Lưu Tiểu Viễn nghe vậy, dừng bước, nhìn Thiệu đại sư hỏi: "Thiệu đại sư, còn có chuyện gì sao?"
Thiệu đại sư nói: "Tiểu Viễn, mặc dù tôi không biết tung tích của Dược vương đỉnh nhưng tôi có được một tin tức về Dược vương đỉnh, không biết là thật hay giả."
Lưu Tiểu Viễn nghe vậy, trước mắt bỗng sáng bừng, đúng là trời không tuyệt đường sống của người khác.