Lưu Tiểu Viễn thấy Trần Xảo Linh tỏ vẻ ấm ức như vậy, thật không biết cô đang làm trò gì, anh có bắt nạt cô đâu, sao lại tỏ vẻ như anh đang cưỡng bức cô vậy.
"Tôi quá đáng chỗ nào?" Lưu Tiểu Viễn hỏi ngược lại, rồi phẩy tay, nói: "Thôi được rồi, tôi lười chấp cô, tôi nướng thỏ ăn đây, tôi đói quá rồi."
"Không được ăn con thỏ đó!" Trần Xảo Linh lập tức dùng Phi kiếm chỉ vào Lưu Tiểu Viễn: "Thả con thỏ ra."
Lưu Tiểu Viễn cầm con thỏ trong tay nhìn Trần Xảo Linh hỏi: "Con thỏ này là của cô sao?"
Trần Xảo Linh lắc đầu nói: "Không phải, con thỏ này không phải của tôi."