Trần Xảo Linh muốn đưa ra lời hứa để Lưu Tiểu Viễn gia nhập môn phái của cô nhưng lời hứa suông này đối với Lưu Tiểu Viễn mà nói thì chẳng có tác dụng gì cả.
Lưu Tiểu Viễn cười lắc đầu nói: "Cảm ơn ý tốt của cô, tôi thích cuộc sống tự do tự tại."
"Đúng rồi, người đẹp, cứ đi thẳng về phía trước là đến đường lớn rồi, tôi không tiễn cô nữa, tạm biệt." Lưu Tiểu Viễn nói xong, vẫy tay chào tạm biệt Trần Xảo Linh.
Trần Xảo Linh đương nhiên sẽ không dễ dàng để Lưu Tiểu Viễn rời đi, một là vì tối nay Lưu Tiểu Viễn đã làm chuyện đó với cô, hai là vì Lưu Tiểu Viễn biết kiếm pháp của môn phái cô, Trần Xảo Linh cảm thấy, hoặc là để Lưu Tiểu Viễn gia nhập môn phái của mình, hoặc là phế bỏ tu vi của Lưu Tiểu Viễn, tuyệt đối không thể để kiếm pháp của môn phái mình bị truyền ra ngoài.
"Anh không được đi!" Trần Xảo Linh dùng bảo kiếm trong tay chỉ vào Lưu Tiểu Viễn, không cho Lưu Tiểu Viễn đi.