Trong đám mây đen vẫn có sấm chớp ầm ầm, dường như có vô số tia sét va chạm vào nhau, từng tia chớp sáng chói lóe lên từ trong đám mây đen, chiếu sáng rực cả một vùng trời, như ban ngày vậy.
"Anh rể, chị em sẽ không sao chứ?" Tô Vũ có chút lo lắng nói.
Chỉ nhìn đám mây đen trên đầu, người ta đã có thể cảm thấy uy áp khủng bố, càng đừng nói đến lôi kiếp đang tích tụ bên trong.
Lưu Tiểu Viễn cũng không biết Tô Tuyết có thể vượt qua đạo lôi kiếp này không nhưng anh hy vọng Tô Tuyết có thể chống đỡ được.
"Chúng ta phải tin tưởng chị của em, tin rằng chị ấy nhất định có thể chống đỡ được, thành công tiến vào Kim Đan đại đạo." Lưu Tiểu Viễn nắm lấy tay nhỏ của Tô Vũ, vẻ mặt nghiêm túc nói.