"Tôi không có quyền quản các người làm gì nhưng tôi có quyền quản hai người theo dõi tôi." Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Nhớ cho, lần sau theo dõi đừng có kém cỏi như thế này, còn nữa, về nói với ông chủ của các người, bảo anh ta đừng phái người theo dõi tôi, điều tra tôi nữa, nếu không tôi sẽ rất tức giận, mà khi tôi tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn đấm vào mui xe, lập tức mui xe bị cú đấm của Lưu Tiểu Viễn làm cho nát bét.
Hai người lập tức rụt cổ, co thắt hậu môn, mẹ kiếp, đáng sợ quá, nếu cú đấm này mà đánh vào người mình thì chắc chắn là đi gặp Diêm Vương rồi.
Hai người lập tức lái xe chạy một mạch, mẹ kiếp, thật là quá đáng sợ.
Lưu Tiểu Viễn quay lại xe, Mộ Dung Vũ Yến lúc này hỏi: "Tiểu Viễn, chiếc xe đằng sau có phải đang theo dõi chúng ta không?"