Lưu Tiểu Viễn không để ý đến đám đệ tử của Nghiêm Đức Tảo, mà nói với Nghiêm Đức Tảo đang lăn lộn trên mặt đất: "Sư phụ Nghiêm, không sao chứ, vừa rồi ra tay có hơi nặng tay. À, đúng rồi, vừa rồi tôi chỉ dùng năm phần lực thôi."
Đám đệ tử của Nghiêm Đức Tảo nghe Lưu Tiểu Viễn chỉ dùng năm phần lực, đứa nào cũng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, giữ khoảng cách với Lưu Tiểu Viễn, sợ Lưu Tiểu Viễn không vui mà lấy họ ra làm bia tập.
"Sư phụ Nghiêm, không sao chứ, ông đứng dậy đi, chúng ta lại trao đổi hai chiêu!" Lưu Tiểu Viễn nói với Nghiêm Đức Tảo.
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn đưa tay ra định kéo Nghiêm Đức Tảo dậy.
Nghiêm Đức Tảo biết bản lĩnh của Lưu Tiểu Viễn, dù có chết ông ta cũng không dám đánh với Lưu Tiểu Viễn nữa, vội nhịn đau nói: "Chàng trai, tôi... tôi bị đau dạ dày, không... không thể tiếp tục trao đổi với cậu được nữa."