Nghe Nghiêm Đức Tảo lừa gạt như vậy, Lưu Tiểu Viễn thấy buồn cười, bản lĩnh lừa gạt này của ông ta cũng không phải dạng vừa đâu, dù sao thì Lưu Tiểu Viễn cũng không tin lời quỷ quái của ông ta.
Nghiêm Đức Tảo nói: "Chàng trai, vừa rồi tôi dùng thiên nhãn quan sát cậu, thấy xương cốt của cậu thanh kỳ, là nguyên liệu tốt để tu luyện, tôi tin rằng, chỉ cần cậu bái tôi làm sư phụ, tôi tin rằng chỉ một thời gian ngắn thôi, tuổi thọ của cậu sẽ đạt tới hai trăm tuổi. Đến lúc đó, những chuyện như chạy trên nóc nhà, bay trên không trung đều không còn là chuyện gì cả."
Lừa gạt, tiếp tục lừa gạt.
Lưu Tiểu Viễn đợi Nghiêm Đức Tảo lừa gạt xong, cười hỏi: "Sư phụ Nghiêm, vậy bây giờ ông có thể biểu diễn cho tôi xem một màn bay trên không trung được không, tôi đặc biệt hứng thú với chuyện bay trên không trung."
Nghiêm Đức Tảo chỉ là một kẻ gà mờ có tu vi Ám kình, chuyện bay trên không trung như vậy, cho dù ngươi có chặt ông ta ra thì lão ta cũng không làm được.