Lưu Tiểu Viễn cảm thấy suy đoán của mình đúng đến tám chín phần, bởi vì người bình thường không thể giống như bốn đứa trẻ này, đối với lời gọi của Lục Tư Dao, bốn đứa trẻ coi như gió thoảng bên tai, thậm chí còn không thèm nhìn một cái.
"Đáng ghét, thế mà lại dùng tà thuật như vậy, em phải đi bắt tên Thần gia kia, để hắn phải chịu sự trừng phạt thích đáng." Lục Tư Dao tức giận nói.
Lưu Tiểu Viễn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lục Tư Dao, nói: "Tư Dao, Thần gia kia có bản lĩnh như vậy, lại còn là người cản xác, không dễ đối phó như vậy đâu, chuyện này phải từ từ tính toán, không thể hấp tấp, chúng ta ra ngoài rồi nói tiếp."
Lưu Tiểu Viễn nắm tay Lục Tư Dao vừa mới đi đến cửa thì thấy Thần gia đi tới, lúc này, quay về phòng cũng không được, đi ra ngoài cũng không xong.
Bởi vì quay về phòng, ổ khóa cửa bên ngoài đã bị mở, chắc chắn không thể qua mắt được Thần gia.