Vương Siêu lập tức giới thiệu với Lưu Tiểu Viễn, nói: "Tiểu Viễn, tên kia là Từ Hữu Mậu, người bên cạnh là Từ Binh, con trai của Từ Hữu Mậu, nhà máy của Từ Hữu Mậu có quy mô giống như của bố tớ, mấy năm nay hai nhà Vương- Từ cạnh tranh ghê lắm, có thể nói là như nước với lửa.”
Từ Hữu Mậu nghe vậy thì cười một tiếng, sau đó đưa một tấm danh thiếp đến trước mặt Lưu Tiểu Viễn, nói: "Vị tiên sinh này, nhà máy của tôi và nhà máy của Vương Thành Công sản xuất ra những sản phẩm giống nhau, hơn nữa thiết bị của công ty tôi còn tiên tiến hơn, nếu tiên sinh có hứng thú thì có thể đến công ty tôi để khảo sát!"
Từ Hữu Mậu đây là đang công khai cướp khách hàng, hoàn toàn không coi Vương Thành Công ra gì, vốn dĩ hôm nay Vương Thành Công rất vui nhưng khi thấy cảnh này, tức đến mặt mày xanh lét.
Lưu Tiểu Viễn nhận lấy danh thiếp của Từ Hữu Mậu, xem một chút, Từ Hữu Mậu thấy vậy, trên mặt lộ ra nụ cười. Bất kể lát nữa Lưu Tiểu Viễn có vứt danh thiếp của mình đi hay không, ít nhất bây giờ đã nhận danh thiếp của mình, thế là đủ để chọc tức Vương Thành Công rồi.
Nhưng mà, rõ ràng Từ Hữu Mậu đã vui mừng quá sớm, Lưu Tiểu Viễn xem danh thiếp của Từ Hữu Mậu một cái, sau đó trực tiếp xé nát danh thiếp của Từ Hữu Mậu.