Lưu Tiểu Viễn giải thích: "Em không biết đâu, sau khi anh đi xem mắt với chị gái cô ấy, cô ấy cứ gọi anh là anh rể, tôi đã nói rất nhiều lần rồi, bảo cô ấy đừng gọi lung tung, nhưng cô ấy cứ không nghe."
Lưu Tiểu Viễn đã đạt đến trình độ lô hoả thuần thanh (lò lửa thuần thanh) trong khoản bịa chuyện bịa lời, đối với chuyện Đàm Uyển Thu gọi mình là anh rể, Lưu Tiểu Viễn vẫn luôn rất thích thú.
Tuy nhiên, bây giờ để dỗ dành Lục Tư Dao, Lưu Tiểu Viễn cũng chỉ đành để Đàm Uyển Thu ra làm bia đỡ đạn.
"Được lắm, Lưu Tiểu Viễn, anh còn dám lén lút đi xem mắt, anh là đồ xấu xa!" Lục Tư Dao nghe vậy, giơ nắm đấm nhỏ đấm vào người Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn mặt đắng ngắt nói: "Tư Dao, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, hơn nữa, lúc đầu em cũng không đồng ý làm bạn gái anh, nên anh đành phải đi thôi!"