Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Mọi người, trước đó chúng ta đã nói rồi, sau khi tôi lấy được Dược vương đỉnh, nếu các người xông lên cướp thì các người chính là chó, lúc đó mặc dù các người không nói gì nhưng đã mặc định đồng ý rồi, chẳng lẽ các người muốn làm chó sao?"
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, những người này tức giận đến mức bốc hỏa, đồ khốn kiếp, lúc đầu ai mà ngờ được Dược vương đỉnh lại không có chút nguy hiểm nào.
Đầu xanh đầu đỏ Trương Xuyên nghe vậy, lập tức nói: "Lưu Tiểu Viễn, đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, rốt cuộc anh có giao Dược vương đỉnh ra đây không?"
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Đồ của Lưu Tiểu Viễn tôi, tôi sẽ không bao giờ giao ra, trừ khi chính tôi muốn."
Sở Thiên Phong nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, nói: "Lưu Tiểu Viễn, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nếu anh cho rằng anh có bản lĩnh đánh bại chúng tôi thì cứ việc cầm Dược vương đỉnh trong tay."