Lão lại tính toán một lát, gãi đầu, phất tay áo, mười mấy người rơi xuống đất.
Những người này tu vi cao thấp khác nhau, cao nhất là Kim Đan kỳ, thấp nhất mới chỉ là Luyện Khí kỳ.
Tên tu sĩ Luyện Khí kỳ rơi xuống sông băng, lập tức run cầm cập, vội vàng tế lên một lá bùa, pháp lực thuần hòa tản ra, hắn mới cảm thấy ấm áp.
Vài tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng lần lượt tế khởi phù chỉ, chống lại hàn khí, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ không ngoại lệ. Với pháp lực của mình, bọn họ có thể chống chọi với cái lạnh cực độ của Bắc Hải nhưng sẽ hao tổn rất nhiều pháp lực.
Thời gian lâu dài, pháp lực hao hết, bọn họ sẽ bị đông cứng trên vùng đất băng tuyết này, vì vậy cũng thi nhau tế ra phù lục để chống lạnh, bảo toàn pháp lực, phòng khi gặp nguy hiểm hoặc chiến đấu còn có thể ứng phó.