Y mặc áo vải, nhìn mộc mạc lịch sự, tướng mạo nho nhã, ánh mắt thâm thúy như biển rộng nhưng lại sâu không thấy đáy, khó lòng nắm bắt.
Vị thư sinh nhìn như bình thường này, lại là người mà rất nhiều người kiêng dè - Ngũ Khinh Nhu, Thừa tướng của Đại Tần. Giờ phút này, ngón tay y nhẹ nhàng gõ mặt bàn trước mặt, trầm ngâm không nói.
Một người trẻ tuổi đứng bên cạnh Ngũ Khinh Nhu, lặng lẽ nói: "Huyền Môn Thiên Tông đã buông tha Vu thị gia tộc, lựa chọn Phong Thần tông."
"Chuyện nằm trong dự liệu." Ngũ Khinh Nhu dừng gõ tay xuống mặt bàn, khẽ cười một tiếng: "Nếu là ta, ta cũng sẽ buông tha Vu Tân Đào, để hắn cho Đại Tần hoàng triều xử lý, còn mình thì trước tiên thu thập Phong Thần tông rồi tính sau."
"Bên cạnh giường, há lại để người khác ngủ ngon? Thanh trừ Phong Thần tông, Huyền Môn Thiên Tông sẽ độc bá Côn Luân sơn mạch, lực ảnh hưởng và thế lực đều sẽ tăng lên rất nhiều, không chỉ là gấp đôi, mà là gấp hai, gấp ba, thậm chí là hơn."